Logo
Trang chủ

Chương 145

Đọc to

Đùa chứ tôi lấy cớ đóng tiền học thêm môn anh văn. Về lại căn phòng yêu quý thật là thoải mái. Nghỉ làm ba bốn bữa chắc phen này toạch cmnr. Lát chiều đánh con 2 bánh Toyota Wave Alpha qua chỗ làm xem thử còn dớn dắt được gì không. Nhưng cơ hội làm lại nghe mong manh quá. "Chắc có thằng tốt hơn thay thế anh rồi." Đm, tôi lại nhảm cái gì vậy.

Lúc này thì em mang cam qua phòng tôi và vào bếp lấy dao ra gọt. Nhìn em tôi cảm động quá. Không ngờ tôi có cô ny chu đáo sống tình cảm như thế:

- Ủa em không đi học hả? - Tôi hỏi em.

- Không. Chiều em được nghỉ. Mà đầu anh còn đau không?
- Cũng hơi ê thôi, không sao. Vài bữa khỏi mà.
- Ừ... ăn cam nè anh. - Em đưa cho tôi một miếng cam. Cam sành ngon thật. Tôi ngồi dậy tự tay bóc ăn lia lịa. Em thấy thế thì cười tươi lắm.

- Ngon không anh? - Em vừa gọt cam vừa hỏi khi thấy tôi thích thú ăn nhiệt tình.
- Ngọt lắm em. Ai mà trồng khéo thế không biết! - Tôi tấm tắc khen ngợi.
- Xíiiii. Tại em gọt nên nó ngọt ý, hihi.
- Ờ... cam ngọt tại em. Mà em cũng ăn đi. Ngồi gọt hoài.
- Anh xem đi. Em gọt ra miếng nào là anh ăn miếng đó, em còn cái gì mà ăn? - Giọng em nửa trách nửa đùa.
- Hề... anh quên. Nè em ăn đi. - Tôi bóc vỏ ra đưa một miếng lên miệng cho em ăn. Em cắn luôn cả ngón tay tôi làm tôi giật thót tim, vừa đau vừa tức.
- Ui da con chó này! - Chết mẹ lỡ mồm. Em trợn mắt lên.
- Đm. Con chó không? Thích con chó không... - Em cầm dao dọa tôi.
- Ui... tại anh đau quá, không kìm chế cảm xúc được. Hề... - Tôi hạ dao em xuống. Dù biết em cũng đang giỡn thôi.

Ăn xong em cùng tôi lên giường nằm. Khép cửa sổ lại, tôi lại cắm điện bật quạt cho mát. Em nằm trên bắp tay tôi, suy nghĩ gì đó. Tôi mặc kệ, cứ ôm em ngủ trước đi đã. Chợt em đập đập tay tôi, nói giọng nghe nghiêm trọng lắm:

- Anh à. Có khi nào thằng Khoa nó cua em không được nó đánh anh không? Hôm bữa anh cũng chọc tức nó cơ mà.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ma xô xe trên đèo Hải Vân
BÌNH LUẬN