Logo
Trang chủ

Chương 152

Đọc to

Cơ mà cũng kệ. Dọn mấy cái chén qua đó có cái mà múc. Nồi niêu xoong chảo chắc thằng Tùng nó có nên tôi mang qua phòng em hết. Em thấy thế thì lên tiếng:

- Ê ê... cái gì vậy? Sao đem qua em?

- Phòng bạn anh có rồi, em để xài hoặc bán ve chai, hay mua cá rô về thả vào cho nó bơi chơi hehe.

- Hihi... đồ max. Thôi cứ đem qua phòng em đi.

Sau khi được sự hỗ trợ của em thì căn phòng nhanh chóng trống trơn, mọi chuyện đã sẵn sàng. Lát nhờ lão Tài chở phụ đồ qua phòng thằng Tùng. Lúc này thì em về phòng nấu cơm nước để đãi cho tôi bữa cuối.

Chợt tự dưng Tào Tháo muốn đàm đạo với tôi, nhanh chóng vào kết nối với lão Tào Tháo. Sau khi tạo ra sản phẩm thì tôi không xả nước dội mà cứ để nó lềnh bềnh như vậy, mùi thơm bay lên nồng nàn. Phen này cho ai thuê phòng này ngửi hết viêm mũi hehe.

-"Beep beep" (chuông tin nhắn).

Là tin nhắn của thằng Tùng:
- Chừng nào qua nhớ gọi nha ba.
- Ok con zai...

Nhét điện thoại vào túi, tôi bước qua phòng em. Ngồi chơi với mấy con vi khuẩn tầm lát sau em cũng làm xong. Em đúng là xinh mà còn đảm đang nữa. Không thể để em vụt mất được. Tự hứa với lòng.

- Nào! Lại ăn nè anh.

- Woa! Thịt bò kho ngon vậy! - Tôi xuýt xoa.

- Hihi... ăn đi anh - Em gắp cho tôi một miếng vào bát cơm.

- Xem ra bữa ăn cuối của anh rồi - Tôi buồn bã nói.

- Hic... vậy thì anh ăn nhiều vô - Em cũng buồn nói.

- Xem như đây là "cuộc chia ly của hai con lợn" rồi - Tôi muốn trêu cho em vui.

- Hứ... nói ai lợn? - Ngay lập tức nhận được cái lườm từ em.

- Hehe... xùy... ăn đi.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Yêu Long Cổ Đế (Dịch)
Chương 152
BÌNH LUẬN