Logo
Trang chủ

Chương 154

Đọc to

Xong xuôi em đi tắm, lát 1h đi học. Tắm 10 phút xong em ra, nhìn cũng còn sớm nên tôi đóng cửa phòng em lại. Lần này thì em không có oang oang lên như mấy lần trước. Mà cứ bậm môi ngắt nhéo tôi khi tôi ôm em lại giường nằm. Tóc em còn ướt, mùi thơm từ dầu gội Réjoice thoang thoảng quanh mũi làm tôi thêm phấn chấn hơn. Quay mặt em qua, tôi hôn lên môi em, nụ hôn rất mãnh liệt, hai cái lưỡi như đang múa ba lê trong miệng. Tay tôi bắt đầu sờ mó lung tung. Lát sau thì em cản tay lại mà mắt lim dim nói:

- Thôi anh... người ta nghe giờ... hư quá... - Em ôm cứng tôi nhắm nghiền mắt lại.

- Hề... thế đừng phát ra tiếng em (tay bóp mông em một phát, may mà em không địch chứ không thúi tay cmnr).

- Anh nói thì hay quá... với lát đi học rồi. Cho em ôm anh vậy được rồi. Mà anh hát em nghe đi. Anh chưa bao giờ hát - Em nũng nịu.

- Gớm chưa. Mới nói sợ người ta nghe giờ kêu hát - Tôi bóp mũi em.

- Hứ... âm thanh khác nhau. Cái này anh hát... còn cái kia... - Em ngập ngừng cúi mặt xuống ngại ngùng yêu vãi. Cứ đáng yêu như vậy mà bảo kìm chế sao kìm nổi.

- Sao... cái kia là cái gì hehe - Tôi khoái chí cười.

- Hứ... mất nết, vô duyên. Hát em nghe.

- Hề... nghe nha... nhạc trữ tình hén. Ehèm...

- Hihi...

-Chị ong bay nhanh bay nhanh, chị bay đi nhanh không phanh, đâm đầu vào lỗ đ*t, tìm một cục c*t vàng, chị ngồi uống rượu vang ăn cục c*t giòn tan.

- Hahahaha... mắc cười quá. Đúng khùng haha - Em rúc rích cười rung rinh cả giường. Cười hơn cả động đất.

- Hề. Em vui là được - Tôi vuốt tóc em.

- Hihi... yêu anh quá, Quang.

Cuộc vui nào cũng tàn. Tôi rón rén hé cửa ra xem có ai không, rồi chạy nhanh về phòng. Đang rón rén ra thì gặp bà chị cạnh phòng em thấy. Bả cười đểu nói vọng ra:

- Giữa ban ngày mà hai đứa bây làm gì mà tù ti tú tí trong phòng vậy? Còn đóng cửa nữa?

- Hì... có gì đâu chị.

Nói xong tôi dọt lẹ về phòng luôn. Hết cả cái hồn. Chờ em đi học xong, tôi chạy sang phòng lão Tài. May quá. Lão không có học buổi chiều. Thế là nhờ lão chở hộ cái ba lô đựng gối ôm, gối nằm với cái mền với hai cái ghế nhỏ. Còn tôi chở ba lô quần áo với cái bàn xếp. May là trưa ít xe, chứ không là gian nan rồi. Phòng thằng Tùng thì cũng dễ thôi. Nó đối diện công viên 3/2. Gọi điện thoại cho nó ra đón vào phòng thì lát sau nó cũng đi bộ ra từ trong hẻm.

Căn phòng nó cũng tạm được. Phòng có gác. Hỏi ra giá thì 1tr2. Đắt vl ra. Mỗi bé 6 xị. Thế mà từ trước nó ở một mình ôm 1tr2 luôn. Giàu nhể.

- Thôi ba anh em mình kiếm quán nào lai rai chút đi - Thằng Tùng hào hứng nói.

- Ok... đi chút về nha mạy - Tôi quay sang nói với lão Tài. Lão suy nghĩ một chút rồi cũng gật đầu. Gớm lão. Làm như lão sợ nhậu xỉn hai thằng tôi thông ass lão hay sao ấy. Khoái nhậu mà cứ làm bộ làm đường.

Sau đó ba anh em siêu nhân cuồng phong đi ra quán gỏi vịt gần đó ghé vào. Trưa nắng có ba thằng khùng đi nhậu.

- Ăn gì bây? - Tôi hỏi. Và tự gạch mình một phát vì tội hỏi ngu. Vào quán gỏi vịt mà đòi muốn ăn hột vịt lộn.

- Haha... thằng ngu - Thằng Tùng nói.

- Ngu cái đậu xanh rau má, đậu đỏ rau mơ, đậu đen rau muống mày.
- Haha... cô ơi, cho con đĩa gỏi vịt nhiều thịt ít rau cải nha cô - Mẹ thằng này khôn kiểu muốn nhập viện vì cái miệng nói điên nè.

Ngồi ăn với nhau uống hết nửa két bia SG. Nghe đầu cũng lân lân. Ba thằng chia tiền ra tính xong lão Tài thì về phòng. Tôi với thằng Tùng cũng về phòng.

- Tối nay mày lên gác ngủ với tao nha - Thằng Tùng nói.

- Thôi tao ngủ dưới đất được rồi - Căn bản là ngủ chung thấy ghê ghê sao ấy. Sợ nửa đêm nó mang dầu ra nghịch chắc nhảy lầu quá.

Thống nhất là vậy, tôi trải chiếu ra nằm ngủ luôn. Chiều tỉnh dậy bởi tiếng chuông điện thoại con 1280 thần thánh. Là H funny gọi. Cái này em lưu.

- A nhô, xích lô, ba gác xe hốt rác xin nghe - Tôi đùa.

- Em qua phòng anh được không? Mới đi học về nè - Hình như em đang ở ngoài đường gọi cho tôi.

- Biết đường không?

- Hong hihi.

- Qua chỗ công viên đi rồi anh ra rước.

- Òòò. 10 phút nữa nếu không kẹt xe... thôi nhaaaa - Nhựa như Tàu khựa ngồi cạy bựa răng.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nghề Vệ Sĩ - Đời không như mơ
Chương 154
BÌNH LUẬN