Xin lỗi mọi người nha. Để mọi người chờ lâu rồi. Lý do thì không nói ra sợ dài dòng. Thôi mình tiếp tục câu chuyện nhé, chắc phải tua nhanh một chút nhỉ, tại còn bận dài dài. Dạo này thêm cô cháu gái lên Sài Gòn học, nó ở tạm nhà tôi vài tháng cho quen không khí nên việc viết chương cũng bị trì trệ, mong mọi người thông cảm và hiểu cho.
***************
Thời gian sau cũng bình thường thôi, tình yêu thì vẫn tốt đẹp dù đôi lần tôi chọc gái bị bắt gặp. Trong khoảng thời gian này, mẹ gửi tiền lên nên tôi mua được con E72 cũ, có thể lướt Facebook, lên web xem Tom và Jerry "bậy bạ". Học hành thì cũng nợ môn nhưng trả thành công và ra trường với tấm bằng đại học loại trung bình. Thời gian này mới thật sự gian nan. Cầm cái bằng về nhà, tôi cứ do dự tìm việc làm mãi. Ông già ghét tôi không chịu tìm việc, ổng mua cho cặp bò về nuôi. Cũng cãi cọ với ổng vài lần nhưng đâu cũng vào đấy. Thế là tôi "kiếp chăn bò" được 2 tháng. Da đen như con trâu. Thời gian này tôi cũng ít liên lạc với em, vì còn lo đi tìm việc. Thỉnh thoảng cũng điện thoại hỏi thăm em:
- Em nghe anh đây.
- Ừ. Tìm được việc chưa em?
- Chưa anh ạ. Còn anh?
- Anh nhờ ba anh tìm được rồi. Công việc tuy nhẹ nhàng nhưng anh không thích lắm.
- Anh hên quá. Hic. Mà anh làm gì, ở đâu sao không báo cho em biết?
- Anh chăn bò. Ở dưới ruộng quê mình ấy. Tại anh muốn tạo cho em sự bất ngờ nên giờ mới báo.
- Hihihaha... ôi, thằng chăn bò!
- Địt cụ, chê anh à?
- Haha... không có. Mà buồn cười quá. Học nông lâm ra trường đi chăn bò. Haha...
- Thôi, đến giờ làm rồi. Cúp máy đây. - Tôi hơi quê nên không thèm nói chuyện nữa.
- Oẹ... chăn bò cũng có giờ giấc nữa hả? Hihi... Bye anh.
Đấy! Khổ lắm các bác ạ. Ra trường là một chuyện, mà tìm được việc làm lại là một chuyện lớn hơn. Lâu lâu chăn bò, nằm lướt Facebook viết cái status cho thế gian họ biết mình vẫn còn tồn tại, mà còn ăn hại có phần lợi hại hơn xưa.
Về nhà thì cứ tới bữa cơm, ông già lại làu bàu:
- Mày không đi tìm việc đi hả thằng kia?
- Dạ. Từ từ rồi con tìm. Con có biết chỗ nào có việc làm đâu. Gì cũng phải từ từ chứ ba.
- Ừ. Mày cứ "từ" đi con. Khéo tao "từ" mày luôn đấy!
Cứ đến giờ ăn là khổ lắm, đi ra ngoài bà con lối xóm cứ cười đểu, đến là nhục mặt dù họ không nói ra. Tụi học sinh thì đi học về, chúng nó thấy tôi dắt bò về thì nẹt bô ầm ầm.
- Hú hú... a hahahihi...
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Thần Ấn Vương Toạ