Không ngờ con gái thành phố mà ăn nói như dân chăn bò vậy. Mẹ. Không thèm cãi nó nữa, mắc công mang nhục. Tôi cầm ly nước quay lưng đi thì bà chủ gọi lại:
- Ê cháu. Trả tiền.
Đúng là bách nhục. Mãi lo cãi nhau với con cá trê mà quên là chưa trả tiền. Mấy đứa xung quanh nhìn tôi bàn tán, bụm miệng cười đủ kiểu. Nhất là con cá trê nó đắc ý như Đắc Kỷ dụ được Trụ Vương.
Nhanh chân bước lại phía em đưa ly sâm cho em uống mà tôi vẫn chưa nguôi giận nữa. Em thấy thế liền hỏi:
- Có chuyện gì vậy anh?
Tôi cười:
- À... cãi nhau với con cá trê tí mà.
Em nghiêng đầu nhìn về phía tôi chỉ:
- Anh ghẹo gái hả? - Cười chua chát.
- Bậy. Vì giành ly nước mà vậy.
- Hihi. Thương anh quá. Thảo nào mang về có 1 ly. Nè. Uống chung nè.
- Ờ hehe.
Xong xuôi tôi cùng em nắm tay đi bộ vòng vòng đó ngắm đường phố. Ghé qua chỗ bán quà lưu niệm mà tôi sực nhớ là quà lúc sáng đi công viên Tao Đàn chưa tặng em, còn bỏ trong túi quần. Thôi lát về tặng sau.
Sau cùng em nhìn đồng hồ còn sớm. Em nắm tay tôi lắc nhẹ:
- Qua đường Hoa Nguyễn Huệ chơi anh.
- Hả? Quận 1 đó em. Hành xác anh hả? - tôi tái mặt khi nghe em nói.
- Òòò. Vậy thôi khi khác... - Mặt em buồn xo.
Tôi kéo em lại ghế ngồi rồi từ từ móc viên đá ra đưa trước mặt em. Em nhận nó xong thì tôi lại tiếp tục lấy cái vòng tay ra đeo vào cho em nữa. Em vui vẻ mỉm cười vân vê nó. Không ngờ món quà nhỏ này mà làm em vui đến thế. Tôi rất ít khi tặng quà cho em, trừ khi lễ tình nhân, sinh nhật, Noel có khi quên tặng luôn. Mà quên viết lần đầu quen em và làm sinh nhật cho em rồi. Tiếc quá. Sao lại quên nó chứ. Haizzz. :sosad: Các bác thông cảm nhé. Thấy có lỗi quá. Viết mãi mà không nhớ quên viết cái Sinh nhật vào. H sinh ngày 12/01/1990 nhé. Thôi có dịp sẽ viết vào vậy.
.....
Em tựa đầu vào vai tôi mỉm cười.
- Lâu lắm mới được đi chơi với anh xã, vui quá hihi.
- Hehe... lại anh xã nữa chứ. Sến như bến đò.
- Hứ... kệ tao - em đập vào tay tôi.
- Anh xã nhớ lần đầu mình quen nhau không? - em nói tiếp.
- Nhớ chứ.
- Hihi. Mỗi lần nghĩ lại những lúc quậy phá anh xã em lại buồn cười.
- Ờ, các người thì vui - tôi búng mũi em.
- Anh này. Hứ. Anh không vui hả?
- Vui chứ. Hehe.
- Hì. Em thích cái mặt anh xã nhăn nhó khi khó chịu ý. Nhìn như khỉ già nhưng nó lại là ấn tượng trong lòng em. Rồi những lúc anh xã bị đánh em rất hả hê, nhưng khi anh xã bị bẹp dí thì em lại thấy thương.
- Vừa đấm vừa xoa, ăn bo bo nói nho.
- Hứ. Với lại có lần em thấy anh xã chở ông cụ nghèo kia về thì em càng suy nghĩ nhiều về anh. Cho anh là người tốt. Nhưng khi anh làm em giận là em muốn kêu người đánh anh. Hihi.
- Hay nhỉ. Quân tử sao không chơi solo nè.
- Anh như con trâu đấm em cái chắc chết luôn ý hihi.