Sáng hôm sau, hai đứa cùng đi ăn sáng. Xong, tôi chào em rồi lên đường về quê. Dù muốn hay không cũng phải về cho ba má bớt lo. Về tới nhà, chưa kịp hít khí oxi thì ba đã ra hỏi liền:
- Sao rồi con, có được không? Tối hôm qua mày ở đâu?
- Phù... Dạ con ở phòng trọ nhỏ bạn – Thử xem thái độ ổng ra sao.
- Ừ. Bạn gái mày hả? Lo công việc trước đi, vợ con tính sau.
Tưởng ổng chửi như hồi cấp 3 nữa cơ. Cấp 3 đi học chung xe với thằng bạn gần nhà. Mà tôi thì có quen con nhỏ bồ cũng chung đường nhưng ở xóm trên. Thế là hay kêu thằng bạn về trước, còn tôi thì đi xe đạp với bồ về. Cơ mà nhỏ bồ tôi 52, 53 kg gì quên rồi mà có mét 57. Nó nặng vãi. Người như con hợi. Gập cái xe nó bị giãn xích nữa. Lâu lâu xúc sên ngồi gắn trết mẹ. Cơ mà nó hay ôm tôi nên thích lắm. Nhưng đó chỉ là tình học trò. Thế là có bữa chạy ngang quán cafe, ông già vô tình chứng kiến, ổng phi xe máy đuổi theo trong nhấp nháy. Tôi thì cứ tưởng thằng trẻ trâu nào thể hiện (nào ngờ ông già phi con Wave theo). Phần tôi thì cứ mãi lo tình cảm với nhỏ bồ mà không để ý:
- Trưa vợ ăn gì? – Hồi đó cứng xưng vợ chồng sến bà mẹ.
- Hihi. Vợ ăn cơm với đồ ăn.
- Ồ. Vợ có ăn cám con cò không?
- Quỷ này. Chồng vô duyên – Đánh vào lưng.
- Vô duyên thế có yêu không nà?
Bỗng:
- Yêu cái đmm. Đi học về mày còn đi đâu hả? Mày nhà biết tao.
Quay sang giọng nói menly này thì là của ba. Lần đầu tiên bị ba phát hiện chuyện tình cảm này, cảm giác thốn thì thôi. Thế là bỏ nhỏ bồ, leo sang xe ổng tiễn về. Còn nhỏ bồ mặt xanh như đít nhái Nam Mỹ. Về nhà, ổng chửi cho trận, cấm yêu, cấm bóp mông sờ vếu gì luôn. Còn tái phạm ổng thiến. Thế là cũng sợ nên ít đi chung với nhau rồi tình cảm nhạt. Nhỏ bồ có bến đỗ mới. Nhỏ tuy hơi mập nhưng mặt vô cùng xinh. Nhỏ mà ốm thì thôi à :smile:)
Nói chút về tình đầu cho nó dễ hiểu. Trở lại với quá khứ tiếp diễn. Sau khi kể lại tuốt tùn tụt chuyện trên SG (trừ chuyện ngủ phòng H thôi) thì ổng vui hẳn ra. Mẹ cũng thế, ra sau nhà bắt con gà lên luộc chấm muối quất ăn mừng liền.
Bữa sau thì có điện thoại của cậu em gọi cho tôi:
- Alo con nghe cậu.
- Ừ. Mày lo khám sức khỏe, chuẩn bị giấy tờ đủ đi. Ông N kêu đầu tháng sau mày lên công ty ổng đó.
- Dạ. Thật hả cậu? Con mừng quá.
- Ừ. Thế nhé.
- Con cám ơn cậu.