Từ một số thông tin thu thập được thì tôi đoán là hiện trường vụ việc này có lẽ thanh niên nào đó chán cơm thèm cứt chạy xe ẩu thách thức xe lớn.
Xuôi một điều là nó không có chết chứ nếu may mắn hơn là gãy tay gãy chân thì tốt rồi. Nhiều lúc tôi chạy xe ngoài đường thỉnh thoảng cũng có vài thằng chạy xe không xi nhan xi nhéc gì mà cứ lao vun vun quanh cua như chốn không người. Làm tôi phải phanh gấp lại con nhỏ đằng sau chạy tới phanh không kịp đụng chân tôi luôn. Và may là nó xinh chứ không ông rủa cho lên mồ mã nhà mày. Nói cho vui vậy thôi chứ không có ác ý gì nha các bác :big_smile:
Lúc này xe cũng chạy được một lát thì tự nhiên trong người nó khó chịu vl. Muốn nôn mữa ra ấy. Tôi thì thầm với em:
- Em có túi ni lông không? Anh muốn ói quá.
- Nãy thấy anh uống thuốc rồi mà. - Em lục cái ba lô lấy ra cái bọc đen.
Và chỉ chờ có thế, bao nhiêu công lực tôi vận ra hết. Má. Công nhận khi tôi ói giọng tôi to vãi các bác ạ. Như skill Sư Tử Rống của hai vợ chồng gì gì trong phim của Châu Tinh Trì ấy. Mấy người trên xe nhìn tôi quan ngại và kinh tởm. Đm tôi như bị kì thị ấy. :ooh:
Mà thế đéo nào khi vừa ói xong ngước mặt lên thở thì H bất ngờ quay mặt cúi xuống bọc ni lông của tôi ói như đúng rồi.
Lần đầu thấy H ói nhìn thương lắm các bác. Cơ mà em ói không có to mồm mà ọe ọe như tôi. Mà ngồi nghe em ói thì bụng tôi nó cào lên tiếp. H ói xong thì tôi cúi xuống ói tiếp. Thôi không kể nữa tởm quá. Bác nào đang đi xe bus thì đừng đọc chương này.
Ói xong thì đừ người ra. H đưa khăn giấy cho tôi lau mồm... đm đã nói không bàn chuyện này nữa rồi mà. Sr các bác nhưng cho tôi nói hết luôn đi.
- Hic... - Em nó sụt sùi như khóc lườm tôi.
- Ơ... gì liếc? - Tôi thắc mắc... Cơ mà rõ khổ. Yêu nhau quá mà lúc thấy đối phương ói mà em nó cũng ói theo mình... thương H chết được các bác ạ. 10s nghĩ tốt về em.
- Tại anh đó. Ói như rống làm em cũng ói theo... hừ. - Em trách móc.
- Ơ (ăn dưa bở). Tại anh hả? Gì kỳ...
- Hứ...
- Thôi anh xin lỗi... nào lại đây tựa vào đây nè.
Em có vùng vằng cho có thủ tục là *bà vẫn còn giận đó, coi chừng à*, nhưng cũng ngoan ngoãn nằm trên vai tôi mà hic hic. Dù mệt trong người nhưng thấy em vô cùng. Con trai mà yếu quá. Hở ra cái ói mữa. Haizzzz.
Thôi tua qua nhanh nha. Sau cùng thì cũng tới phòng trọ. Trời cũng xế nắng rồi, hai đứa về mà cái mặt như bánh thiu. Mệt lã người ra, về tới là tôi ném ba lô xuống đất leo lên giường bật quạt nằm. Em thì dù mệt nhưng vẫn dọn dẹp cái ba lô cất, và lau nhà... xong em đi tắm... Lúc này tôi cũng lim dim ngủ rồi. Chỉ biết khi tỉnh dậy thì trời cũng tối chạng vạng. Nhìn sang bên cạnh thì nàng công chúa đang ngủ ngon. Mùi thơm từ người em làm tôi tê hết cả người. Khẽ đứng dậy đi rửa mặt cho tỉnh táo. Trong người nó mệt mỏi thế nào ấy.
Lay người em dậy rủ em đi ăn thì em cũng ngoan ngoãn dậy. Mà nhìn em cũng bơ phờ chả thua gì tôi. Chờ em mặc quần thun bó + áo thun xong tôi đèo em ra ngoài quán cơm chiên gà ăn. Đang ăn thì con T với thằng N ở đâu chạy lại ngồi đối diện làm giật cmn mình.