Logo
Trang chủ
Chương 30

Chương 30

Đọc to

Một buổi tối bình yên qua nhanh. Nắng mai lại lên báo hiệu ngày mới đã tới. Lại vi vu trên con Wave 125 phân khối đến trường. Vào lớp vừa đặt đích xuống chưa kịp làm một quả rắm xì thì T quay xuống chìa ra trước mặt tôi một ổ bánh mì. Tính tôi vốn không ăn sáng nên có lẽ T thấy thế mua hộ tôi chăng? Tôi nhìn vẻ mặt đầy hy vọng của T mà cũng ái ngại. Lâm vào tình thế "tiến thoái lưỡng nan" nên đành móc túi ra đưa cho T 10k (thời này bánh mì Sài Gòn còn rẻ chứ bây giờ 15k một ổ bé tẹo teo).

- Thôi. Cho người hùng ý hihi.
- Trời. Chuyện phải làm mà. Khách sáo quá. Thôi thì tại hạ cũng xin nhận cho tiểu thư vui lòng.
- Hihi...quỷ hà...chọc hoài.
- Ý à...ọc ười ta oài ("quỷ hà chọc người ta hoài" nhưng do tôi remix lại nên khó nghe, các bác vui lòng xem lại bản gốc).

- Haha...ông làm tui mắc cười quá...lớn mà như con nít.
- Hehe...

Tôi ngồi ăn mà T nó cứ nhìn hoài làm ngại bỏ xứ. Tôi cúi mặt xuống ăn mà T cũng không tha. T cứ nhìn theo tôi hoài, chả lẽ chui xuống học bàn đúc đầu vô trỏng ăn cho hết rồi rút đầu ra. "Thôi thì cho bạn T dòm miệng tí xíu đi bạn Quang kỳ quá" tự nhủ với lòng như thế mà tôi đã đủ tự tin vượt qua bữa ăn một cách ngon miệng...mà lạ nhỉ, thái độ của T sao quan tâm tôi đến thế. Sao giống đang yêu nhau quá vậy. Nhưng lúc này tôi lại không cảm nhận được tình cảm của T. Mặc dù lúc đầu là do tôi chủ động bắt chuyện, làm quen với T và cũng có tình cảm với T nữa. Nhưng sao bây giờ tôi lại như thế này chứ...:sosad:

Mọi chuyện cứ thế mà tiếp diễn. Sau đó, nhớ có một ngày gần đó thôi. Trời đổ mưa và sấm sét nổ đùng đùng. Mà lúc này tối nữa mà trời cúp điện. Cả 2 dãy trọ đối diện nhau tiếng la hét của mấy đứa con gái la um sùm. Có con trai nữa. Chắc là của thằng gay lọ nào đó. Thỉnh thoảng trời nhá lên một tia chớp thì y như rằng bọn con gái rú lên:

- Ááaaaaaa...

Bọn con trai thì gan dạ hơn chút nhưng trừ tôi ra nhé. Vì tôi rất sợ sét. Mỗi lần sét nhá thì tôi đều bịt tai lại. Còn bọn con trai thì cười to trêu chọc bọn con gái. Trong đó ấn tượng nhất là thằng Tài (chả biết mày bây giờ làm gì nhỉ Tài, nếu có vô tình đọc được topic này thì mày gọi vào số này nhé 01658044xxx 3 số cuối là ngày tháng sinh tao ấy):

- Ô la la...bà lúm bá la cha cha...ố le le...sấm chớp đánh lớn hơn đi...ố la la!

Nó vừa cầm cái điện thoại múa cùng vài thằng nữa vừa hát cái bài chả giống cái cục cức khô gì hết làm tôi cũng thấy buồn cười vãi. Dãy trọ của tôi thì chúng nó gộp lại phòng đầu tiên ở cho bớt sợ. Có vài đứa đi ngang rủ tôi nhưng tôi là con trai mà. Sợ con khỉ gì. Cùng lắm bịch lỗ tai lại thôi. Tôi cầm con 1280 bật đèn cho sáng lên nhấc ghế ra cạnh cửa ngồi nghe bọn kia trêu gái chơi. Nghĩ lại thời sinh viên vui ghê. Cuộc sống tự lập khiến cho mỗi người bộc lộ những tính cách khác nhau ra. Ở dơ có, bề bộn có, sạch sẽ gọn gàng chỉ có bọn gái thôi. Bây giờ đi làm đầu tắt mặt tối mệt rã người. May mà có Ny chứ không tôi chán mà chết mất. Thôi trở lại câu chuyện.

Đang ngồi dõng tai lên nghe bọn kia chọc nhau cùng tiếng mưa rơi đùng ầm trên mái tôn thì phía cuối dãy trọ có ánh đèn lờ mờ đang tiến về phía tôi.
"Hy vọng không phải ma nữ một dò nhé...huhu" tôi tự trấn an với mình thì chợt cái ánh sáng đó rớt xuống đất. Đờ mờ. Ma mà cũng bị trượt chân té à. Tôi đính chính lại không phải là ma mà là người đang bị té mà còn ăn vạ chả thèm đứng lên. Nóng mũi tôi xách cái điện thoại ra xem ai mà ngu như bò vậy. Khi tiến lại gần thì nghe tiếng thút thít của con gái. Tôi soi đèn vào mặt nó xem ai thì...thì ra là...há há...đáng đời. Lúc này nhìn mặt em ướt át ngồi dưới vũng nước bị dột trên nóc nhà xuống thì tôi bật cười. Ái cha cha dân chơi đây rồi...dân chơi không sợ mưa rơi đây rồi...nào cút cút ra anh xem nào. Tôi lấy đèn rọi vào mặt em còn em thì lấy 2 tay che mắt lại:

- Đạp cứt mèo nó. Chá mắt quá...hức hức dẹp coi!

Á à...còn to còi à...cứng đấy...tôi nhân dịp này troll em:

- Tại sao con khóc!!!!
- Hức hức...ụ á ày nha...chọc ao..hức hức..

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đại Phụng Đả Canh Nhân [Dịch]
BÌNH LUẬN