Ra tới công viên tôi gửi xe vào xong chạy ra xe hủ tiếu gõ gần đó gọi 1 tô ra ăn. Ngồi tia mấy con nhỏ mặc đùi khoe chân trắng bóc chạy qua công nhận bổ mắt thật. Lát sau ăn xong thì tôi đi dòng dòng qua khu đánh cầu lông xem có dư slot nào không tôi xin vào chơi cho vui. Thì cũng có 1 chú kia đang cần tìm người chơi chung nên tôi và chú cùng nhau solo. Chú đánh khá hay do luyện tập nhiều nên tôi toàn làm rớt cầu... Đang chơi ngon lành chim đậu trên cành thì chợt "bóng dáng ai thật kinh cho lòng anh thêm thèm ói, với áo tung tăng cho lòng anh càng thêm muốn nôn... còn nữa mà làm biếng hát tiếp".
Cảm giác vui vui khi thấy em ngồi gần kia cùng mấy con nhỏ bạn của em. Dù em lâu lâu cũng nhìn qua tôi nhưng cũng đủ làm cho tôi vui rồi. Tôi càng muốn thể hiện tài năng cầu lông trước mặt em. Tôi càng đánh càng ngu. Chú kia có vẻ nản nên tìm cớ mệt để nghỉ. Tôi thấy tủi thân quá nên cũng khum mặt xuống mà chùn ra xe. Chợt đi ngang qua em thì em gọi tôi:
- Ê... Thấy người quen không nhìn à?
Ngước lên nhìn qua em thì em đang cười cùng lũ bạn em. Tôi cũng trả lời lại:
- ủa. Mày đi đâu đây? - Tôi dùng khuôn mặt con nai vàng ngơ ngác dẫm nát 2 bải phân ra.
- Xạo quá... Tao thấy mày có nhìn tao nha mạy. - Lúc này mặt tôi nóng bừng bừng lên vì ngại. Em bắt thóp được tôi rồi.
- Haha... Coi cái mặt kìa... - Con nhỏ Phụng cười nói chọc quê tôi (Phụng, Dung, Linh là bạn thân của Ny tôi hiện tại luôn. Mấy con nhỏ chap đầu tôi có nói tới nhưng không nói tên tụi nó).
- Haha... Lại ngồi chơi mậy. Lát về? - Em chỉ tay vào chỗ ngồi kế bên em. Tụi nó ngồi ngay cái bồn hoa.
- Thôi. Tao trai ai ngồi chung 4 đứa gái. Thôi tao về.
- Vậy về đi.
Phù... Tôi như trả được sự tự do. Tôi tung cánh bay trong gió chạy ra nhà xe nhanh chóng lấy con Wave phân khối lớn vọt về nhà.
Đang nằm chơi game con rắn được một lúc thì tiếng xe em cũng về. Lũ bạn em thì không thấy. Lát sau thì em chạy qua phòng tôi mượn cây chổi:
- Ê mà nè. Nãy thấy bạn tao sao? Có kết nhỏ nào không tao làm mai. - Em cầm cây chổi đứng ngay cửa mỉm cười nói.
- Thôi. Chả thích mai mối. Thích tự nhiên hơn là tự biên tự diễn.
- Nói nhảm gì vậy cha haha... Gì mà tự biên tự diễn. Batman à?
- Mày ngu mừa.
Bộpp. Em cầm cán chổi đập vào chân tôi đau nhói.
- Ui... Cái gì vậy? Hở ra cái đánh. - Tôi nhăn nhó.
- Ai biểu nói tao ngu.
- Mày khôn. Được chưa?
- Nói đểu hả? "Bộp".
- Ây da da... Đm đau.
- Bộp... Đm nè... Cấm chửi bamẹ tao nghe chưa. - Em cầm cây chổi chỉ chỉ tôi như mẹ răng dạy con gái trước khi về làm dâu vậy đó. Khỉ thật.
- Hừ. Dạy mà nói hay lắm. Rằng từ nay không cãi nhau, yêu thương chăm sóc lẫn nhau, đùm bọc nhau sống. Vậy mà giờ như thế này.