Logo
Trang chủ
Chương 43

Chương 43

Đọc to

Đệch. Em nói chuyện nghe sốc óc thật. Cơ mà tôi vẫn nhịn. Người tôi nó rất có chữ nhịn. Nhưng nhục thì sẽ đụt lại, tác hại thì từ từ tính.

- Thôi mày khỏe rồi thì tao về phòng nha. Tao chưa ăn gì.
- Ừ về đi. Không tiễn nha. Haha.
- Có mà tiễn bằng mồm.
- Hừ. Bà khỏe lại mày chết với bà.
- Ọe sợ quá...

Xong tôi nhanh chóng về phòng nấu đại hai gói mì Hảo Hảo mà húp cho sống qua ngày.
Trưa đang nằm thiu thiu thì con 1280 mạ vàng mã reo lên theo giai điệu Tây Du Ký:

- Ò é é é ò e... ò ò é é é ò e...

Rầm... e con mẹ mày ò... bố đang ngủ mà không yên. Lát ra gữi con điện thoại hư này cho chú cầm đồ giữ hộ mới đc. Nhìn lên màn hình thì "thuê bao của Hương xấu gái đang gọi cho thuê bao Quang đẹp trai, khoai sọ".

- Alô... không có hút hầm cầu. - Tôi troll em chơi.
- Hút cmm nhé.
- Thích con mẹ không?
- Haha... má... chơi bắt chước.
- Hehe... có gì không?
- Qua nhờ tí.
- Nhờ gì?
- Bánh mì chấm cà ri.
- Ngon hôn?
- Haha. Thôi không giỡn nữa. Qua nhờ chút coi. - Em làm nũng nghe sướng tai thế. Tôi cười thầm và đang tưởng tượng ra khuôn mặt đáng yêu của em thì em hét trong điện thoại:
- Qua nhanh nhaaaaaaa... tút tút.

Tôi thì thích quá chứ còn gì. Vội mặc chiếc áo sơ mi bị thâm kim và bị rách cánh, lơ thơ vài cộng lông nách ống mượt ra ngoài. Cộng thêm cái quần sọt rách đái cả gang tay mấy tháng nay chưa vá (đùa đấy), tôi tự tin bước qua phòng em. Hi vọng việc em nhờ tôi là em nhờ tôi tắm giùm em hay mớm cho em ăn thì tôi phục vụ em 24/42 luôn. :beauty:

- Hey! Nhờ gì dân chơi?
- Hứ... bớt giỡn nha... lớn rồi mà thích giỡn như con nít thế. - Em lườm tôi.
- Uầy. Giỡn có tí. Nhờ gì nè?
- Thấy cái khăn không? - Tôi nhìn theo hướng tay em chỉ. Một cái khăn trắng to được treo cạnh tường.
- Thấy... rồi sao? - Có lẽ nào em kêu tôi tắm giùm... hĩ hĩ.
- Ờ... ra giặt dùm tao đi... hôm qua khuya tao lau người sơ sơ mà chưa giặt.

:ooh: Tôi thộn mặt ra. Khác xa với những gì tôi đang nghĩ. :sosad: Khăn tôi đen xì ba năm chưa giặt, thế mà hôm nay lại giặt cho em. Nghĩ thì nghĩ vậy thôi chứ tôi vẫn cầm nó đi giặt.

Cơ mà khăn em thơm quá. Sạch như này mà giặt kiểu gì trời. Khăn tôi có mùi mắm tôm mà tôi còn thấy nó sạch gớm. Khăn em thế này là siêu sạch rồi. Giặt xong xuôi, tôi đem phơi rồi bước vào phòng thì em nhìn tôi cười.

- Khăn đâu giặt chưa?
- Giặt rồi mà đem phơi ngoài kia kìa.
- Hả... phơi chi vậy ông. Đem vô dùm coi.
- Không phơi không lẽ mày để nó ẩm ước cho lên men làm sữa chua uống tốt cho đường ruột à?
- Xùy xùy... con trai mà nói nhiều quá. Đem vô cho tao đi...
- Haizzz... chả biết bác sĩ có khám kĩ não mày chưa.
- Nói gì đấy? - Em quạo lên lườm tôi nãy lửa.
- Hờ hờ... không có gì mà.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Cửu Tinh Bá Thể Quyết
BÌNH LUẬN