Logo
Trang chủ
Chương 60

Chương 60

Đọc to

Và tôi cũng xin được việc ở quán cà phê trên đường Võ Văn Kiệt. Giờ thì quán này vẫn còn và nâng cấp lên khá đẹp hơn trước. Công việc của tôi là chạy bàn thôi. Thỉnh thoảng thì chạy ra trong xe cho thằng bảo vệ nó đi ỉa đái gì ấy. Quán thì trai gái đầy đủ, nên chả có gì gọi là chênh lệch về giới tính.
Trở lại với em. Lúc mới nghe tôi thông báo là đã tìm được việc làm, thì em cũng mừng cho tôi, nhưng em không tỏ thái độ ra bên ngoài cho tôi thấy.

- Ghớm chưa! Lại đi làm nữa hả? Làm cẩn thận, kẻo chủ đuổi thì quê à hihihi.
- Đệch! Chưa gì đã trù! - Tôi giả bộ nghệt mặt ra.

- Haha... mặt ngu dễ sợ! Mà nè. Quán đó còn nhận thêm nhân viên không? Em xinh thế này sẽ thu hút khách cho xem hí hí!

- Thế thì dẹp! Ở nhà nuôi gà kiếm sống đi!
- Khùng! Em nói thật mà. Em cũng muốn tìm việc làm thêm. Không muốn ăn tiền ba mẹ gửi lên nữa.
- Để mai anh hỏi chủ xem sao đã. Mà có em làm chung sao anh tia gái được!
- Xớ... hơ hơ! Em dễ lắm. Anh cứ thoải mái nha. Nhưng có một ngày da mặt anh sẽ được rửa bằng axit!

Em nói xong thì nhéo vào hông tôi và nghiến răng.

- Ui... đau... tưởng gì... anh đấm quan teo!
- Thử đi biết!

Chúng tôi cứ như thế, tính cách không thay đổi kể cả khi yêu. Cứ không vừa lòng cái gì thì cãi cho bằng được. Nhưng chưa bao giờ nặng lời với nhau... Về thời gian sau nữa thì có lúc cũng nặng lời với nhau, nhưng rồi cũng qua. Các bác cứ chờ các chap sau sẽ rõ thôi. Không ai yêu mà không cãi nhau đâu.

Về sau thì em cũng tự đi xin làm thêm ở nhà hàng. Cũng chỉ bưng bê giống tôi thôi. Em làm ca ngày... và em bàn bạc với anh chủ nhà hàng ra sao, mà anh ấy chấp nhận cho em làm mà những khi em rảnh. Em ăn lương theo ngày. 1 tiếng 10k... Về sau thì em tiết lộ là lão này thích em. Và cũng biết anh Hải và biết em là em họ của anh Hải, nên cũng chả dám thả dê. Chỉ chọc ghẹo vậy thôi, nên cũng đỡ cho tôi phải xách gậy đi đánh ghen :big_smile:.

Cuối tháng tôi được lãnh lương ra và liền rủ em đi ăn uống cho thỏa thích. Vì ba mẹ cũng còn gửi tiền lên hàng tháng, và tôi đi làm thêm nữa thì sống rất đủ... Tình cảm cứ lớn dần lên một cách tự nhiên.

Có hôm em nhớ tôi quá, vì đi học thì người này nghỉ, thì người kia lại đi học. Nên thời gian gặp nhau rất ít, dù trọ cạnh nhau... Em nhắn tin cho tôi khi tôi đang làm vào buổi tối. Lén mở điện thoại ra xem tin nhắn em:

- Anh... nhớ anh quá!
- Trời, anh đang làm mà! Nhớ thì ôm cái gối ôm rồi tưởng tượng ra anh đi!
- Thôi! Không thích! Anh xin nghỉ bữa đi!
- Nghỉ kiểu gì em?
- Thì anh giả bộ bệnh đi!
- Giả sao được?
- Được mà! Đi mà... năn nỉ mà!
- Liệu có chết vì dại gái không ta?
- Mịa! Giờ có về không? - Tôi cảm nhận được em đang nhớ tôi lắm, nên mới nói thế.
- C*c! Giờ đ' cần nữa! - Em lại trở chứng hổ báo.
- ĐM hỗn à! Thì từ từ anh về!

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Nhà nàng ở cạnh nhà tôi
BÌNH LUẬN