Công nhận người em mát ghê. Da lại mịn nữa. Mà lại thơm nữa chứ. Ôm em mà mồm tôi cứ cười thầm. Và lỡ chạm vào núi em thì em giật nảy lên:
- Đó đó...làm cái gì đó?
- Hả...lỡ trúng.
- Lỡ cc. Tao cấm nha.
- Biết rồi mà...tao nói lỡ trúng.
- Có thánh mới biết mày lỡ hay cố ý.
- Thiệt. Thôi ngủ mai đi học.
- Khuya 5h dậy cút về phòng nhé. Ai mà thấy được thì mày chết là vừa.
- Wtf?
- Phắc con cẹc. Chấp nhận thì ngủ, không thì cút.
- Mẹ...cút thì cút. Nãy giờ chửi nhiều nha. - Tôi bật dậy.
- Ừ...thì tao nói z đó.
- Vậy giờ tao sao...mày có cho tao ngủ không?
- Thì mày muốn ngủ gì ngủ...sờ bậy thì biết. - Em hạ giọng xuống. Ước gì có ánh sáng để thấy khuôn mặt em lúc này. Chắc đáng yêu lắm :beauty:
Tôi đoán là em cũng nguôi lòng đây mà. Tôi càng lấn tới:
- Ấy vô cho rộng tí coi...chật quá.
- Rồi đó. - Em xích vào và nói. Tôi phải gồng người nín cười.
- Ôm tao coi.
- Đéo ôm.
- Ơ...bật tao à?
- Hức....
- Gì vậy?
- Hức hức... - Em túm tóc tôi giựt giựt làm đau bỏ mẹ.
- Ui da...đau anh...anh giỡn mà...anh xin lỗi.
- Ần...au..còn..ạt..kao.nữa..công (lần sau còn nạt tao nữa không).
Mỗi lần em khóc là em bị nói ngọng hà. Cái tật không bỏ tới lớn hee..Nhớ lại mà buồn cười. Xin phép các bác cho tôi cười phát..
Hahahahahahahaha
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Vô Địch Thiên Mệnh