Logo
Trang chủ
Chương 94

Chương 94

Đọc to

Tôi hả hê chửi lại chúng vì tôi cứ ngỡ nước ở đây nông cạn. Nào ngờ khi ra giữa thì bị hụt chân mà tôi không biết bơi nên hoang mang vung vẫy tán loạn xạ hết.

"Phen này chết rồi huhu... Ông bà có linh thiêng cứu con với. Hương ơi cứu anh em!"

Nghĩ thầm kiểu gì hôm nay chả chết. Thôi thì chết trong tay chú Bá thím Hà cũng vinh hạnh rồi. Tôi chỉ biết là mình trôi theo dòng chảy rồi đầu óc choáng váng khó thở.

- Chủm... chủm.

Chỉ nghe kịp hai tiếng như thằng nào ỉa trên nước rồi chả biết trời trăng gì cả con hà mả.

- (Chớp chớp mắt)
- Đm nó tỉnh.
- (Chớp chớp ọc ọc...)
- Đù. Dân chơi tỉnh rồi. Đéo biết bơi mà ngu.
- Chào mấy anh em còn sống hả?
- Mày chết rồi con ạ. Tụi tao là đầu trâu mặt ngựa.
- (Giả bộ ngất)
- Bụp... Hự... Ăn vạ hả mạy... Dậy theo tụi tao.

Chỉ kịp ú ớ toàn thân mềm nhũn nên chả phản kháng lại được. Lên xe chúng kẹp ba chúng tôi rồi chạy đi đâu ấy ngược hướng về nhà trọ... Dừng lại tại căn nhà. Chúng ném bọn tôi xuống sân. Rồi chúng vào nhà xong mang con dao ra chỉ vào mặt từng thằng:

- Mày tên gì?
- Quang ạ.
- Còn mày?
- Dạ em tên Tùng (mếu).
- Mày?
- Dạ dạ em tên Sơn (xanh mặt).
- Mẹ... chúng mày thần tượng Sơn Tùng à?
- Dạ... "Không phải dạng vừa đâu, vừa vừa vừa đâu".
- Bộp... Vừa cái địt cụ mày.

..
..

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Linh Cảnh Hành Giả
BÌNH LUẬN