Lúc tôi đang mải mê với những suy nghĩ rối bời thì:
- Chưa về à huynh ? - thằng Đăng hỏi khi thấy tôi đứng trước hành lang
- À chưa ! Tao có xíu việc !
- Vậy tao về đây !
- Ờ ! - nói rồi tôi tạm biệt nó
Nhìn xuống sân trường - giờ đây là một bức tranh sống động đầy màu sắc, dòng người tấp nập, tiếng bước chân, tiếng gọi nhau í ới, tiếng leng keng của chuông xe đạp,... rồi những cơn gió nhẹ thổi qua làm bay bay những tà áo trắng ! Bỗng có bàn tay lay nhẹ vai tôi:
- Tâm ơi ! Tâm đói bụng dữ chưa ?! - khẽ quay đầu tôi mới nhận ra Tuyết Lệ đã đến gần bên tôi từ lúc nào không hay
Dĩ nhiên là đói rồi, con người mà chứ có phải thần thánh đâu ! Sao tự nhiên lại hỏi thế ?! Thôi cứ trả lời vậy ! - tôi ngẫm nghĩ
- Hơi hơi thôi !
- Hay là Tâm về trước nhé ?! Lát nữa Lệ tự về cũng được !
- Ủa sao vậy ?
- Lệ phải họp cán sự !... Không biết là Tâm có đợi được không ?!
- Tâm đợi được mà ! Đã hứa rồi thì phải làm cho trót chứ !
- Hì, hay Tâm về trước đi, chiều còn học nữa ! Lát bị ngất Lệ không chịu trách nhiệm đâu nha !
- Gì chứ anh đây vẫn còn tràn đầy năng lượng ah ! - tôi chốt rồi huơ tay huơ chân
Tuyết Lệ mỉm cười đáp lại tôi rồi đi đâu mất tiu... mùi hương quyến rũ ấy cũng tan biến theo làn gió, tôi tranh thủ hít hà chút hương thơm cuối cùng còn vương lại trong không khí...
Thôi thì đợi xíu vậy, để quên đi cái bụng đang biểu tình thì tôi tiếp tục đắm mình vào thiên nhiên, thả hồn vào cảnh vật nơi núi rừng để tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn.
- Không về à ku, ở đây kiếm gì ?! - thằng Nam bất ngờ từ dưới đất chui lên, tôi cứ tưởng là nó theo đuôi thằng Đăng rồi ?!
- Kiếm gì kệ tao ! Xéo mày ! - tôi đưa tay lùa lùa xua đuổi nó
- Mày đợi Tuyết Lệ chứ gì ! - thằng Nam phán
- Ếh sao mày biết thế ?!
- Thì tao đoán thôi, ra là thế ! - nó gật gù
- Thằng này nhìn vậy mà cũng ghê ta ! Mới gặp có vài ngày mà đã chở con người ta đi học rồi ?! Mà ngọn cỏ ven đường làm sao với được mây ! - nó tiếp lời
- Mây cỏ cái lờ ! Do tao lỡ làm hư xe người ta... ah... ! - tôi im bặt, thôi chết lỡ mồm, bí mật quốc gia
- Đù vụ xe gì nữa !? Kể tao nghe coi !
- Đéo !
Nói rồi tôi lại tiếp tục nhìn xuống sân trường, bất chợt thằng Nam xuất hiện ngay kế bên chuẩn bị làm trò mèo:
- Nhìn mày hôm qua tơi tả thế nay ngon lành nhỉ ?!
Tôi nhíu mày:
- Ngon cái con khỉ ! Hồi sáng tao đạp muốn banh xác mới tới trường được đấy ! Rồi thêm con bé kia nữa ! - tôi chém vậy thôi, chứ cái đấy chuyện nhỏ hehe !
Đấy, trước mặt người ta xưng hô lịch sự gọi bạn, tên các thứ. Chứ sau lưng toàn kiểu: đứa này, con kia, thằng đó, bé này, bé nọ ...bla...bla...
- Mày đó ! Hôm qua Thùy Dương giận lắm đấy !
- Sao giận ? Hề hề hay mày...
Nghe cái giọng điệu này là biết nó tới nữa rồi. Tôi nhanh chóng cắt ngang không để nó nói hết:
- Đấy mày lại thế... đáng lắm ! - tôi quả quyết
- Mày nói gì vậy ?! Gì mà đáng !? - nó không hiểu
- Mày đó, bớt đùa dai đi con. Đùa quá lố sáng suýt giỗ lớn đấy !
- À... Tao hiểu rồi !
- Đấy !
- Ờ tao biết rồi !
- Biết rồi thì về đi ! Ở đây làm gì ?!
- Chậc chậc... - thằng Nam tặc lưỡi rồi chỉnh lại cà vạt.
Hề hề đồng phục cấp 3 có cà vạt nha mấy thím, bao ngầu. Trường nào trường nấy cũng đầy giám đốc, phó giám đốc tương lai thôi hehe ! Cái cà vạt này cũng có vài chuyện lặt vặt, nói sau luôn nha hơ hơ!
- Tao ở lại họp ban cán sự với cô chứ cái gì ! Anh mày đây cũng là phó học tập nhá ! - thằng Nam phô trương
- Cái gì ?! Mày á ? Phó học tập !? - tôi đánh giá
- ac$¥!sh*iye€&js#£%.... hahaha !
Tôi chọc thế thôi chứ nó cũng không phải hạng xoàng đâu ! Cái ghế phó học tập chắc mấy thím cũng biết rồi, toàn các cao thủ phái spinjitzu thôi !
- Mốt có ngữ văn đấy, về chuẩn bị bài vở đi ku ! Mai tao kiểm không có tao cho vô sổ !
- Mày hâm à ! Mốt mới có làm gì mà mai kiểm !?
- Thì tao kiểm trước cho xong !
- Vớ va vớ vẩn !
- Họp tới nơi rồi không lo chuẩn bị - còn đi lông bông ?! - giọng ai đó vang lên
- Họp họp cái loằn ! - thằng Nam thản nhiên
- Á á đau !
Bất ngờ một cánh tay từ đâu xuất hiện nắm lấy tai nó rồi véo một phát thật mạnh, làm nó phải la lên vì đau đớn, miệng liên tục buông lời thách thức:
Đứa nào dám ?! Đừng để bố... - nó chưa kịp nói hết thì:
- Đứa này nè ! Sao ? Bố định làm gì con ?!
Đứng ngay phía sau lưng thằng Nam là đôi mắt sắc lẹm cùng một luồng sát khí dày đặc - không thể lẫn vào đâu được, là Thùy Dương. Ngay khi biết đó là ai thì mặt nó tối sầm lại như đã biết trước số phận của mình.
Vĩnh biệt mày Nam ơi ! Thùy Dương này còn vip hơn cả Thùy Dương lúc sáng mà tôi va phải ah !
- Láo nhỉ ?! Nói lại xem ! - Thùy Dương gằn giọng rồi gia áp lực lên tai nó
- Á ui rách tai con mẹ ơi huhu ! - em xin lỗi chị Dương ! Em sai rồi, em không dám nữa đâu ! – thằng Nam lắp bắp ánh mắt đầy van xin
Thùy Dương nới lỏng tay một chút:
Lần sau mà còn như thế thì không chỉ có cái tai đâu, nhớ chưa ?!
Thằng Nam nghe xong thì gật đầu lia lịa, thấy nó biết hối lỗi thì Thùy Dương cũng tha cho nó
- Giờ thì đi vô trong !
- !!! - Thùy Dương thản nhiên khi thấy tôi gần đấy, còn tôi thì hồn bay phách lạc
- Lúc ra chơi Tâm định nói gì với Dương vậy ?
Tôi đang đứng cách hiện trường 2 mét, đó cũng chính là khoảng cách an toàn tối thiểu, nhưng chuyện đó không còn quan trọng nữa ! Thôi xong rồi tiếp theo có thể sẽ là tôi ?!... Thôi chuồn - 36 kế chuồn là thượng sách... suýt quên luôn việc chở Tuyết Lệ !
- Đứng lại cho tôi ! - á đau Dương ơi ! - hề hề làm gì có chuyện đó, do tôi tưởng tượng thôi !
................
- Tâm ?! Sao lại chạy ?
- Hề hề Tâm... Tâm sợ... ực !
- Dương có làm gì đâu mà Tâm sợ !
Trước mặt tôi lúc này là một Thùy Dương có phần dịu lại, khác xa hình ảnh dữ dội lúc nãy. Thùy Dương nhìn tôi rồi gượng cười - đấy, nói là dịu lại thế chứ vẫn còn hơi căng ah !
- Trong mắt Tâm thì Dương xấu xa lắm hay sao ?!
- Ừm ừm... - tôi gật gật
- ?!.. à không không - tôi lắc đầu
Chả hiểu sao tôi lại nghe nhầm "xấu xa" thành "đáng sợ" nên mới gật đầu lia lịa. Bộ tai chắc hết hạn sử dụng rồi, thay mới thôi !
- Lúc ra chơi Tâm định nói gì với Dương ? - Thùy Dương hỏi lần nữa
Thôi chết rồi... quá bận rộn với đủ thứ chuyện nên tôi quên hẳn từ lúc nào không hay. Giờ mới nhớ chứ... chả biết nên nói thế nào đây ?!
- Hề hề... ực ! À Tâm định hỏi là mất trật tự bị phạt thế nào vậy ? - tôi đánh liều chủ đề phù hợp nhất có thể
- Là phạt đổ rác đó Tâm !
- Ơ ! Cái... cái ! Đổ... - tôi điếng người miệng lẩm bẩm
Thú thật đổ rác là công việc mà tôi không hề muốn làm chút nào ! Ác mộng giữa ban ngày là đây chứ đâu ! Hồi cấp 2 của tôi là mỗi lớp được trang bị 1 thùng rác to đùng, mỗi lớp lấy 1 thùng để ở khu vực của mình, cuối buổi khiêng ra bãi đổ cho xe đem đi ! Mà những cái thùng đó mấy thím chắc biết rồi, từ thời đời tống ah ! Mỗi lần đến lượt tổ tôi trực vệ sinh thì ối dồi ôi luôn ! Chả thằng nào chịu đổ, cô chủ nhiệm phải xuống tận lớp chỉ mặt gọi tên từng đứa thì bọn tôi mới làm ah ! Có lần ra về rác còn y nguyên, hôm sau nghe chửi đã luôn ! Đấy là ngày xưa thôi. Chứ giờ tôi chả ngán đâu, ba cái chuyện cỏn con này tôi làm suốt ! Ơ có gì đó sai sai....
- Tâm sao vậy ?
- À ờ... không có gì đâu !
- Có cái đổ rác lần nào cũng nhăn nhó, đàn ông đàn ang !
Cái thằng Nam trời đánh này nó vẫn chưa vào lớp nữa ah ?!
- Mày cũng khác gì tao. Chó mà bày đặt chê mèo lắm lông à ?!
- Mày nói ai đấy !?
- Tao nói mày đấy !
Thùy Dương liếc xéo
- Ấy bình tĩnh, bình tĩnh em vô liền ! - nói rồi thằng Nam xéo ngay
- Hay là Dương xóa tên Tâm nha ?
- Ấy thôi, dù gì Tâm cũng đã vi phạm rồi. Dương làm vậy không được ah !
Gì chứ anh đây đường đường quang minh chính đại nhá ! Nhưng nếu đây mà là thằng Nam thì tôi: Đệt mợ xóa tên bố ngay ! Nói thế thôi chứ đời nào nó ghi tôi hehe !
- Mà nè Dương ?!
- Sao Tâm ?
- Hay là....... !
- Ừm cũng được !
- Nam ơi zehahaha ! - tôi mừng thầm
- Ừm... vậy... Tâm có... - Thùy Dương đắn đo
Thùy Dương cắt ngang làm tôi phải trở về thực tại
- Sao Dương ?!
- Tâm có giận Dương không ?
- Ư ?! Giận gì á !
- Thì....
.........................
- Không nha !
- Ừm...
- Hề hề !
- Vậy thôi Tâm về đi ! Dương còn phải họp !
- À Tâm có xíu việc chưa về được !
- Mặt mày mà cũng có việc à ? Làm như giải cứu thế giới không bằng ! Chở gái thì có - à phải nói là rước nàng về dinh mới đúng ! - thằng này tuy là vô lớp rồi nhưng thỉnh thoảng nó vẫn thoắt ẩn thoắt hiện
- Mày xàm lồn ít thôi ! - tôi đáp trả
Thú thật là ngày đó tôi chả biết ý nghĩa của mấy câu này đâu, nghe truyền miệng thôi, cơ mà phải công nhận là nói xong sướng mồm ghê. Rồi cũng thành mấy câu cửa miệng lúc nào không hay !
Giờ thì tôi biết rồi, để tôi giải thích hehe...
Từ "xàm" trong trường hợp này có nghĩa là vớ vẩn, còn từ "lồn"... thì được thêm vào để nhấn mạnh thui !
Tóm lại, có thể hiểu đơn giản là thể hiện cảm xúc mãnh liệt ah !
Ví dụ như là chán vãi "lồn" thì có nghĩa là chán quá hoặc quá chán.
Còn sướng vãi "lồn" có nghĩa là sướng quá hoặc quá sướng.
Đấy, từ "lồn" chỉ mang tính chất bổ sung sắc thái thôi, có thể loại bỏ nó mà không hề làm mất đi ý nghĩa của câu ah ! Là vậy đó, mấy thím thấy tôi học vấn uyên bác hôn ?!
Nghe thằng Nam nói vậy Thùy Dương nhìn tôi đầy nghi hoặc...
- Hề hề... ực !
..............................
- Đừng lo có gì Dương nói giúp cho ! Tâm về đi !
- Ờ vậy Tâm về nha !
- Ừa về đi - nhanh nhanh... - Thùy Dương vừa nói vừa vội vã tiễn tôi ra về...
- Nam ơi lại đây Dương bảo nè ! - giọng ngọt sớt luôn, nghe mà cảm lạnh ah !
- Á...
- Chạy đi, chạy nữa đi ! - lát đừng có mà quay lại đây !
Mặc kệ những gì xảy ra phía sau lưng mình, tôi lặng lẽ bước chân ra về theo như lời Thùy Dương bảo... - viết tới đây tự dưng tôi nhớ bâng quơ cái bài Lặng Lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long ah ! Chắc do cái từ "lặng lẽ"
Tôi cũng không hiểu tại sao Thùy Dương lại nhất quyết đòi chở Tuyết Lệ về, mặc dù chuyện này không hề liên quan gì đến em ấy, đã vậy em ấy còn giận dữ đe dọa sẽ đề xuất với cô hình phạt nặng hơn cho tôi vì tội gây mất trật tự nữa chứ... hic !
Thế nên tôi đành phải nhượng bộ.
..................................................
Viết vội tới đây thôi. Có gì lỗi chính tả, lỗi câu hoặc cần thêm thắt thì để sau vậy. Không đăng chap mới là thấy ngứa ngáy khó chịu ghê ah ! Đấy tôi viết chỉ vì đam mê thôi hehe !
Thanh Điền
Trả lời1 tháng trước
bác làm giáo viên à ? dạy môn sử chắc luôn
Leetam [Chủ nhà]
1 tháng trước
Có đâu thím. Em làm nhân viên vệ sinh môi trường @@
keylele
Trả lời2 tháng trước
1x. hosng
Leetam [Chủ nhà]
2 tháng trước
Kk
An quên mật khẩu
Trả lời3 tháng trước
Người hùng thời thơ ấu đồ. Chắc ông thớt ngày nào cũng ăn nằm với đô vật mỹ :))
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Grưgrưgrừ... Xình xịch xịch... Xèo xèo xèo... Grừư~RRRAAPIDO Ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... :>
An quên mật khẩu
3 tháng trước
:))
Nguyễn Anna
Trả lời3 tháng trước
Truyện Hay mà ra chậm quá nên quên mất phần trước . Trừ điểm
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Hiu hiu... :>
alex phạm
Trả lời4 tháng trước
truyện hay đấy bác
Leetam [Chủ nhà]
4 tháng trước
xiè xie :>