Quay lại, tôi bất ngờ khi thấy thằng Nam chí cốt của mình. Gặp người quen giữa đất khách quê người, lòng tôi bỗng nhiên vui hẳn lên.
- Mày ở đây à?!
- Chứ sao ! Nhà tao kinh doanh trên này mà !
- Kinh doanh gì thế ?!
- Trại hòm, mua không tao bán, giá ưu đãi !
- Con kẹc
- Đù mé mới có một năm không gặp mà mày dậy thì thành công phết ! - tôi bơm đểu
Haha - tôi và nó cười phá lên
Trước đây tôi cao hơn nó một chút. Giờ thì nó cao con mọe nó hơn cả tôi, chỉ là một chút thôi... Nhìn cũng lực phết!
Mày tiến lên thì đâu có nghĩa tao dậm chân tại chỗ... Suốt một năm qua đặc biệt là 2 tháng hè. Tôi cũng có phát triển về cả "hình dạng" lẫn "kích thước" Có chăng cái bản mặt là xấu vô đối. Không hiểu sao mà dì với bé Linh cứ khen tôi đẹp troai, chắc là khen đểu rồi
Đang suy nghĩ vu vơ thì bất chợt thằng Nam hỏi:
- Nhìn mày thế chắc luyện cũng nhiều nhỉ ?
- Có đâu, tao nghỉ hẳn hồi năm lớp 9 rồi, do thiên phú trời ban đó con ! - tôi tự hào chốt đáp án
- Mày thì sao ?!
- Bố mày đai vàng rồi ku ! - nó tự tin đáp lễ
- Ghê thế?! Bữa nào dạy tao vài quyền coi ?!
Nếu năm đó tôi không rời cuộc chơi thì giờ phải đai trắng rồi... khửa khửa
- Nói đâu xa, xíu nữa làm vài chiêu nè mậy !
- Ô kê con dê
Tám chuyện với tôi xong, nó vỗ vai thằng ngồi kế bên, cười tươi bảo tôi:
– Để tao giới thiệu với mày, thằng này là Đăng, bạn tao ở trên này.
- Hê ! Tao là Tâm
- Hề, sao này có gì chỉ giáo, đa tạ
Tôi nghe nó nói câu đó cứ tưởng nó nói cho vui, ai ngờ sau này việc gì tôi cũng phải chỉ giáo nó
Đang suy nghĩ vu vơ bỗng một bóng trắng từ ngoài cửa bước vào... Thế quái nào.... chính là đôi mắt đen huyền bí ấy, bác nào biết hố đen trong vũ trụ không ?! Cuốn hút và sâu thẳm. Chắc tôi không giỏi liên hệ, so sánh. Nghe kinh khủng vãi cả loằn. Xưa dốt văn lắm, có lần thi học kỳ được 7,5 mừng rớt nước mắt luôn
Chính nó, là con bé đó... chiếc chân trắng mướt, hồng hào, thơm tho Đúng là oan gia ngõ hẹp mà
Cơ mà phải nói một câu thật lòng là em nó xinh đáo để, mái tóc búi cao gọn gàng, làn da mịn màng trắng như ngọc, đôi má hồng hào như cánh hoa đào nở rộ. Đặc biệt là đôi mắt đen ấy, như đại dương sâu thẳm ẩn chứa nhiều điều bên dưới, nhìn mê tơi
Nhỏ thoáng ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi, nhưng rồi cũng nhanh chóng vào chỗ ngồi ở bàn 2, dãy phía trong cùng, đối diện bàn giáo viên ah
Hai thằng bạn tôi lúc này mắt đã sáng rực, như thể vừa tìm thấy One Piece, thuyền trưởng Tâm Sparrow đang tuyển thuyền viên đây
Gì chứ, anh đây ga lăng, nhã nhặn thế mà vẫn bị nhỏ chơi một vố điếng người, các chú tươm tướp thế này có khi em nó xô thẳng từ lầu 3 xuống không chừng
- Con nhỏ nhìn mướt quá mậy ? - thằng Nam chảy dãi
- Đẹp mà độc, mày quên hoa hồng có gai à ku!
- Thử chưa mà biết ?!
- Thì tao đoán vậy thôi !
- Tưởng gì, đừng có nói xấu thần tượng của tao nha mậy !
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Kí sự về ngôi nhà đáng sợ
Thanh Điền
Trả lời1 tháng trước
bác làm giáo viên à ? dạy môn sử chắc luôn
Leetam [Chủ nhà]
1 tháng trước
Có đâu thím. Em làm nhân viên vệ sinh môi trường @@
keylele
Trả lời2 tháng trước
1x. hosng
Leetam [Chủ nhà]
2 tháng trước
Kk
An quên mật khẩu
Trả lời3 tháng trước
Người hùng thời thơ ấu đồ. Chắc ông thớt ngày nào cũng ăn nằm với đô vật mỹ :))
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Grưgrưgrừ... Xình xịch xịch... Xèo xèo xèo... Grừư~RRRAAPIDO Ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... ten tén tèn ten... tén ten tèn ten... :>
An quên mật khẩu
3 tháng trước
:))
Nguyễn Anna
Trả lời3 tháng trước
Truyện Hay mà ra chậm quá nên quên mất phần trước . Trừ điểm
Leetam [Chủ nhà]
3 tháng trước
Hiu hiu... :>
alex phạm
Trả lời4 tháng trước
truyện hay đấy bác
Leetam [Chủ nhà]
4 tháng trước
xiè xie :>