"Tao biết rồi, tao cũng thấy mình hơi quá, nhưng lỡ rồi biết làm thế nào. Mà mày về nói với vợ mày cẩn thận không lộ ra là chết cả lút đấy."
"Rồi, không phải lo. Mà tao thấy con bé cũng ngoan ngoãn, ăn mặc với nói năng điềm đạm, cũng thông minh nhanh nhẹn. Mày thích nó thật à?"
"Thích cái đầu mày. Mà này, từ nay tao cấm mày để cô ta thử quần áo cho người khác nghe chưa. Ngoại trừ tao ra."
"Rồi, lắm chuyện. Lâu lắm rồi tao mới thấy mày phát rồ như vậy đấy. Từ lúc Quỳnh Nga nó…."
"Im, tao cấm mày nhắc đến Quỳnh Nga nghe chưa."
"Ừ, khó tính vừa thôi, bảo sao giờ đếch có con nào nó yêu."
"Kệ tao. Mà thôi, hôm nào dẫn vợ con sang nhà tao chơi rồi uống vài chén, lâu lắm không ngồi với mày."
"Ừ, ok."
Tối về đến nhà, tâm trạng hôm nay cảm thấy thoải mái, hưng phấn. Nhớ lại cái lúc cô ta mặc cái áo trắng bước ra, tôi hơi giật mình. Tôi cũng không nghĩ là cô ta xinh đến nỗi mà tôi bắt cô ta cởi cái áo đó ra luôn. Nhưng tại sao hôm nay cô lại mặc cái váy đó, cô lại xõa tóc dài? Bức ảnh của tôi, cô ấy cũng mặc chiếc váy giống y như cô đang mặc vậy, cô ấy cũng xõa tóc như cô vậy. Cô làm tôi… bối rối quá!
Đang định đi nấu cái gì ăn thì có điện thoại của Trang.
Đề xuất Tiên Hiệp: Đồ Đệ Của Ta Đều Là Đại Phản Phái