Logo
Trang chủ

Chương 112

Đọc to

"Chết thật, vậy mà bảo sang nấu cơm cho anh, nghe sang chảnh quá ha."

"Thì phải từ từ chứ, tại mẹ em cũng không bắt em nấu."

Mình nấu cơm, em Trang thì lo nhặt rau. Làm vài món linh tinh dễ ăn. Đang nấu mình trêu.

"Học nấu ăn đi, không thì ế chỏng đấy."

"Em chẳng lo, sau này chồng em sẽ nấu cho em ăn."

"Gớm, được ba, bảy, hai mốt ngày là đâu vào đấy, làm gì có thằng đàn ông nào tình nguyện nấu cơm cho vợ cả đời."

"Hì hì, mà anh ơi, nếu bây giờ có một người chạy đến bên anh bảo là ‘em yêu anh’ thì thế nào?"

"Hâm, làm gì có ai. Đến anh còn chẳng yêu mình nữa là người khác."

"Nhưng mà nhỡ có thì làm sao?"

"Thì phải xem xét là ai nữa mới được chứ, với lại em toàn chê anh ế, tự nhiên hỏi câu này làm gì."

"À thì em hỏi thế thôi, hì, em cũng bái phục anh luôn, toàn ở một mình không chán à?"

"Không, một mình là đủ, tự do tự tại, thỉnh thoảng có cái đuôi nhí nhố đang nhặt rau kia sang chơi là vui rồi."

 

Đề xuất Voz: Yêu Người Cùng Tên !
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN