"Cháu chào bác ạ."
"Tùng à cháu, sao giờ này hai đứa chưa về?"
"Dạ cháu và em Trang bị ngã xe, đang ở bệnh viện Vimec ở Times city."
"Sao cơ, bị ngã xe? Ngã ở đâu, bị ở chỗ nào? Cái Trang đâu, nó bị làm sao không?"
"Bác bình tĩnh đi ạ, Trang không sao đâu ạ."
"Ở yên đấy, hai bác đến luôn."
Nghĩ đi nghĩ lại, tôi bấm bụng, biết thế không gọi cho xong. Giờ em Trang lỡ có làm sao thì chắc tôi đi đầu xuống đất mất. Ông bà có mỗi đứa con gái cưng ở nhà. Thằng em của Trang thì đi du học được hơn năm rồi. Đúng là không cái dại nào giống cái dại nào, cứ dính đến gái là đen đủ đường. Đang lẩm bẩm nghĩ lung tung thì hai cô gái lần lượt đi ra. Nhìn có vẻ không nghiêm trọng lắm. Chân em Trang thì băng bó một ít. Còn cô gái tội đồ kia trông có vẻ nặng hơn. Nhìn khuôn mặt cô ta có vẻ lo lắng. Một tay băng gạc chỗ bị xước, một tay xách cái túi màu đỏ cũ kĩ.
"Em có làm sao không Trang?"
"Cả hai cô đều ổn rồi, có thể ra viện luôn. Về nhà nhớ giữ gìn, rửa vết thương thường xuyên." – Bác sĩ nói. – "Anh ra kia thanh toán tiền viện phí nhé."
Cô gái kia lanh chanh đi trước ra quầy. Tôi dìu Trang đi theo sau.
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Bí Ẩn: Trảm Thần Chi Phàm Trần Thần Vực