Nghe cái giọng con gái như thế tôi đã thấy khó chịu rồi. Xong con bé quay người để tìm bao thuốc, rút điếu thuốc ra, ngó quanh tìm diêm, quay lại tôi nói:
- Ông ơi, cho tôi mượn bao diêm trên bàn.
Lúc đó tôi chỉ muốn phang cái cốc cà phê vào mặt con bé. Tôi cũng lấy bao diêm đưa cho cô ta.
- Này, bao nhiêu tuổi mà xưng "tôi" với "ông"? Còn chân không cho đánh với.
- Còn, thích thì vào đây, đánh 5.
Tôi ngứa mắt, kiểu này thì phải dạy cho cái lũ đú đởn này một bài học. Đánh bài thì tôi cũng thuộc dạng bình thường, nhưng đủ sức để lừa mấy con gà này.
- Mấy nghìn một lá?
- 5k – con bé trả lời trống không.
- Chia bài đi.
Thằng Vũ cũng há hốc mồm ra không hiểu sao tôi vừa chê bọn teen này xong lại nhảy vào đánh bài cùng. Đánh từ 6h đến 8h tối, tôi lãi được gần 2 triệu. Mấy đứa kia méo hết cả mặt rồi đứng dậy, một phần cũng vì muộn. Chắc cái lũ này ngồi chơi bài nguyên cả chiều. Duy chỉ có con bé lúc nãy xin diêm thì mặt tỉnh bơ mặc dù thua. Thằng Vũ ngồi cạnh thì cũng sốt ruột, nhưng may nó đang giận nhau với vợ cho nên giờ còn ngồi đây chứ không phải vác mặt về lâu rồi.
- Đánh nữa không? – con bé đó hỏi.
- Nghỉ, muộn rồi. Thua còn ham à?
- Kệ tôi. Ông đánh được phỏm không? Sang Ai’sha đánh với tôi, tôi với ông chéo cánh. (Ai’sha cách đó mấy quán)
- Thôi, đi về đi. Chơi bời gì nữa. Nay thua bao nhiêu?
- 2 củ. Chán.
Đề xuất Tiên Hiệp: Loạn Thế Thư