Logo
Trang chủ

Chương 136

Đọc to

"Anh không đi với tôi thật à?" – Mặt mếu máo xị xuống.

"Không, đánh bài thì không."

"Đi chơi thì làm sao? Không đi được à?"

"Đi chơi thì được, nhưng tôi tan làm mới đi được."

"Anh làm ở chỗ nào?"

"Hỏi gì lắm thế. Mà đi chơi với cô có chán bỏ xừ."

"Sao chán?"

"Tôi ghét cái loại con gái như cô lắm, con gái gì mà uống rượu tì tì, ham mê bài bạc."

"Không phải vậy đâu tại…"

"Tại cái đầu cô. Nhiều tiền không biết làm việc gì khác à? Bố mẹ đi làm vất vả để cho cô tiêu tiền như vậy à?"

"Nhưng…"

"Không nhưng nhị gì. Cô nhìn lại cô đi, xem mắt thâm quầng lên, đeo lens, có tô vài lớp phấn nữa trông cô cũng không khác gì con ve sầu đâu. Tôi về đây."

"Ơ kìa…"

Tôi bỏ mặc cô bé ngồi lại đó. Dù sao nghĩ lại mình cũng làm được một việc tốt. Tôi nhìn cô bé có một cái gì đó giống mình của ngày xưa, vật vờ chẳng biết làm gì. Mà thường thì những đứa có tiền rất ít bạn. Bạn thì toàn bạn chơi chứ không phải một đứa bạn đúng nghĩa. Nghĩ cũng tội.

Tối hôm đó, đi làm về mệt, cũng tầm 10 giờ rồi. Cô bé kia gọi điện thoại.

 

Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyệt Thế Đường Môn (Đấu La Đại Lục 2)
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN