Logo
Trang chủ

Chương 167

Đọc to

Tôi lai cô ta về đến nhà, vào trong thang máy có tôi với cô ta. Tôi bất thình lình quay sang và vỗ vai cô ta.

“Này cô.”

“Anh làm gì vậy, làm tôi giật cả mình.”

“Tí lên nhà tôi ấy, cứ bình thường nha, bố mẹ tôi dễ tính lắm.”

“Chẳng bình thường thì có vấn đề à, anh toàn nói những câu dở hơi.”

“Thì tôi cứ nói thế cho chắc, không thừa đâu.”

“Nhưng mà tôi cũng run run thật, thôi tôi đi về đây, không vào nữa đâu, anh lo nha.”

“Ơ kìa, giúp tôi thì giúp cho trót đi!”

Tôi quay mặt sang cô ta, hai tay đưa lên má và quay mặt cô ta nhìn vào mặt tôi và nói.

“Bình tĩnh, bình tĩnh.”

Cô ta mở to mắt lên và nhìn tôi trong vòng mấy giây. Mặt đỏ lên, bất chợt quay mặt đi chỗ khác để hất tay tôi ra.

“Anh lợi dụng tôi đấy à?”

“Không, tôi chỉ trấn tĩnh cô thôi mà, lên tới nơi rồi, đi thôi.”

 

Đề xuất Voz: Đã nhớ một cuộc đời!
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN