Logo
Trang chủ

Chương 183

Đọc to

"Đi với anh chán òm í."

"Thế ai vừa rủ anh đi chơi đấy?"

"Hì hì, nói thế thôi. Anh yên tâm đi."

Cũng chẳng có việc gì to tát, nhưng giờ đi chơi lại bị quả dìm hàng áo hồng như lần trước thì tôi cũng "đi đời" luôn ở công ty. Muốn tránh em Trang nhưng rồi một lúc nào đó cũng phải đối mặt. Không sớm thì muộn. Cái giống đời nó khổ thế đấy.

Sáng hôm sau, tôi và bố tôi đi mua điện thoại. Chín giờ đi, mười giờ rưỡi về đến nhà thì mẹ tôi đang lụi hụi ở trong bếp. Tôi vào phòng thay quần áo thì giật mình.

Một dáng người quen quen, đang lúi húi lau nhà. Cô ta, đúng cô ta rồi. Mà sao cô ta lại ở đây? Tôi lại giằng lấy cái cây lau nhà và cầm tay cô ta kéo cô ta ra ngoài.

"Đi ra! Ai cho cô vào đây?"

Cô ta cũng chẳng kịp nói gì, tôi thì đóng sập cửa phòng vào.

"Ơ cái thằng này, mày bị làm sao đấy?" Mẹ tôi quát. "Mày ăn nói thế à?"

Cô ta cúi mặt xuống, mặt mếu mếu chực khóc.

"Em xin lỗi."

Giờ lại còn xưng cả "em" nữa. Đóng đạt phết, tôi nghĩ bụng.

"Thằng kia, mày ra đây, ngồi xuống."

Tôi lững thững ra ghế ngồi.

 

Đề xuất Tiên Hiệp: Hung Mãnh Nông Phu
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN