"Cái gì vậy trời, buôn mãi chưa chán à mẹ?"
"Mẹ mượn người yêu mày có một tí mà mày cứ sồn sồn lên thế hả?"
"Thôi, bán luôn cho mẹ đấy." Tôi trêu.
"Anh này." Cô ta nói.
Ơ, giờ lại còn cái kiểu dễ thương này nữa cơ à? Dỗi đúng lúc đúng hoàn cảnh quá trời. Cho đi làm diễn viên được. Mẹ tôi và cô ta lại vào trong phòng, còn tôi và thằng Nhật, bố tôi nữa.
"Ây dà, anh Tùng có người yêu mà cháu chẳng biết gì bác ạ."
"Yêu ai anh phải báo cáo với mày à?"
"Được không Nhật?" Bố tôi hỏi.
"Quá được luôn í bác, con gái nhà ai mà xinh thế chứ lại, cháu là cháu ưng cái bụng lắm rồi."
"Ờ, bác tính thì để chúng nó yêu nhau một thời gian nữa thôi là cưới."
"Ôi bố ơi, từ từ cho con nhờ, con còn phải kiếm tiền nữa, vội làm gì. Mẹ giục con đã sốt ruột lắm rồi."
"Cha bố anh, bố cũng chỉ nghĩ cho anh thôi, lấy vợ sớm sau này càng nhàn chứ sao."
"Đúng đấy bác ạ, anh í lấy vợ là cháu về bê tráp cho. Hì."
Đang nói chuyện, chém lung tung thì mẹ tôi bước ra.
Đề xuất Tiên Hiệp: Quái Vật Tới Rồi