"Tôi xin lỗi, nếu tôi có lỡ lời gì thì anh bỏ qua cho tôi được không. Không hiểu sao lúc đó tôi lại như thế nữa."
"Lần sau không uống được thì uống ít thôi. Nghe chưa?" – Tôi nhẹ nhàng.
"Vâng." – Cười.
Ăn xong tôi chở cô ta đến cửa hàng, còn tôi bắt taxi đến công ty. Lúc đi, cô ta còn đứng đợi nhìn tôi lên hẳn xe rồi mới vào. Lên tới văn phòng thì có tin nhắn của thằng Vũ.
"Dạo này chàng đưa đón nàng đi làm cơ đấy. Tao tiết lộ bí mật được chưa."
Tôi cầm máy gọi lại.
"Mày mà hé nửa lời tao đến đốt nhà mày đấy."
"Cái thằng, mới sáng ra đã nói mấy điều xui xẻo rồi. Thế yêu chưa?"
"Yêu, yêu, dẹp mẹ cái chuyện yêu sang một bên đi. Mà sắp một tháng rồi, mai tao chuyển tiền mày đưa lương cho cô ta nhé."
"Tao tính thế này, tao trả lương cho con bé bằng lương nhân viên của tao, còn lại mày bù vào cho đủ 5 triệu cộng với mày thưởng bao nhiêu thì thưởng. Dù sao con bé cũng giúp tao nhiều việc, nó cũng khéo léo chiều khách, biết ăn nói nên vợ chồng tao cũng nhàn."
"Lại chả không, cái loại mua rẻ bán đắt, tao mua cho cửa hàng mày hơn triệu tiền quần áo rồi còn gì. Tiền gốc chắc rẻ bèo."
"Ờ, thôi cứ theo như tao tính đi nha. Chứ bắt mày trả lương cho con bé tao cũng không đành lòng."
"Rồi, thôi nha."
Đề xuất Tiên Hiệp: Nghịch Thiên Tà Thần [Dịch]