Logo
Trang chủ

Chương 226

Đọc to

Tôi không hiểu thái độ cô ta lắm, hơi nghi ngờ về cái thái độ này. Thực ra tôi hơi bất ngờ, cô ta lại rủ tôi đi chơi. Không biết cô ta có ý định gì đây nữa.

"Thôi, em về trước đây ạ, em còn về nấu cơm nữa."

"Ừ, về đi, có gì liên lạc sau."

Cô ta đứng dậy dắt xe ra về, làm tôi ngẩn ngơ một lúc. Tâm trạng đang bất an. Một lúc sau cũng đứng dậy cầm cái phong bì đi về. Ngày kia là chủ nhật rồi, thời gian một tuần trôi nhanh thật. Tôi không muốn cô ta phải buồn, nhưng chắc cô ta đang nghĩ rằng Trang là người yêu tôi. Mà biết như vậy rồi sao lại rủ tôi đi chơi cùng. Một dấu hỏi to đùng trong đầu là cô ta muốn gì.

Đang nghĩ linh tinh thì mẹ tôi gọi điện.

"Mày đang ở đâu thế con?"

"Con ở nhà."

"Lại ở nhà à, sao không đi chơi – Linh Nga đâu?"

"Mới gặp lúc chiều rồi!"

"Thế à, mai bố mẹ lên, gọi nó sang ăn cơm nhé?"

"Sao mẹ không gọi, bảo con làm gì?"

"Ơ cái thằng mắc dịch này, ăn nói với mẹ thế à. Có người yêu thì phải quan tâm, một là để coi không cho nó vào tay thằng khác, hai là yêu thương nó. Có người yêu mà lúc nào cũng lạnh lùng bất cần thế à."

"Kệ con."

"Thôi được rồi, mai lên rồi tính."

"Vâng."

 

Đề xuất Voz: Khi Miền Ký Ức Giao Thoa
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN