Logo
Trang chủ

Chương 228

Đọc to

Ngày hôm sau, tôi ở nhà. Chiều thứ Bảy, bố mẹ tôi lên. Đang nằm nghỉ thì bố mẹ tôi bước vào.

"Ở nhà thôi à con, nay không đi đâu à?" Bố tôi hỏi.

"Vâng, bố mẹ đi xe có mệt không ạ? Tuần nào cũng lên thế này, bố mẹ không mệt sao?"

"Lên để giục anh đi chơi, chọn con dâu cho bố mẹ chứ còn gì nữa."

"Đi làm cả tuần mệt bỏ xừ, yêu với chả đương. Đứa nào thích yêu thì đến đây, con yêu hết!" Tôi nói to.

"Ơ, ông. Linh Nga đâu rồi?" Mẹ tôi hỏi.

"Dạ cháu đây ạ." Ngoái lại, tôi thấy cô ta đang đứng ở cửa, tay xách một túi hoa quả và một túi đồ, hình như là của mẹ tôi.

"Cái gì vậy trời, sao..."

"Sao giăng gì, con bé nó ra tận bến xe đón bố mẹ đấy. Mẹ điện từ sáng mà. Vào nhà đi cháu."

"Vâng." Cô ta lò dò vào, cất đồ cho mẹ tôi.

"Tùng, sao trong tủ lạnh còn nhiều đồ thế này, bia, bò khô thì hết. Đồ ăn trên ngăn đá còn nguyên. Mày ăn uống kiểu gì thế con?" Mẹ tôi mở tủ xem.

"Tuần vừa rồi tiếp khách nhiều, con ăn ở nhà ít."

 

Đề xuất Tiên Hiệp: Khủng Bố Sống Lại (Dịch)
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN