Logo
Trang chủ

Chương 247

Đọc to

"Anh ngồi đây nhé, em đưa mọi người vào trong bàn ngồi đã, tí em ra anh em mình nói chuyện." Đức nói.

"Ừ đi đi."

"Ai vậy anh?" - Linh Nga hỏi tôi.
"Nga!"
"Sao hả anh?"
"À không, không có gì. Em ăn đi. Đồ ăn ở đây thế nào?"
"Ngon anh ạ, chỉ có điều em không ăn được nhiều hải sản."
"Ừ, hải sản nhiều đạm, bụng yếu thì ăn vừa thôi."

Đức là em trai Quỳnh Nga, đang học đại học năm 3, thằng bé vẫn hay gọi điện rủ tôi đi chơi. Kể từ khi chia tay Quỳnh Nga, Đức biết được nên chắc nó cũng áy náy vì tôi giúp nó rất nhiều việc. Tôi cũng quý nó, anh em chơi với nhau tình cảm nên tôi cũng không tránh mặt nó làm gì. Mọi lần đi ăn uống gặp nhau nó cũng biết ý không nhắc đến Quỳnh Nga, còn tôi thì cũng chẳng thèm hỏi. Và tôi không quan tâm Quỳnh Nga còn sống hay chết nữa.

Đi sau Đức là Quỳnh Nga, trông cô ấy khác so với ngày xưa. Ngày càng già dặn đi, không được tươi trẻ như hồi còn yêu tôi. Nhìn thấy cô ấy tôi thật sự giật mình. Chỉ có điều giờ cô ấy chẳng là gì đối với tôi cả. Ngay cả đến cách ăn mặc còn chẳng thấy chăm chút cho bản thân cô ấy nữa. Cô ấy đi qua, ánh mắt chạm ánh mắt. Rồi cô ấy và Đức đi vào bên trong.

"Anh, anh ăn đi" - Linh Nga gọi.
"Ừ, anh đang ăn đây. Chiều em muốn đi chơi chỗ nào?"
"Em vừa nói rồi còn gì, anh dẫn em đi đâu cũng được. Mà anh sao thế? Từ lúc cậu kia bước vào em thấy anh để ý đi đâu ấy" - Nói xong thì cô ấy ngó vào bàn bên trong.
"Không có gì đâu, thằng em quan hệ xã giao ấy mà."
"Vâng." - Linh Nga ngồi ăn có vẻ ngon lành.

 

Đề xuất Tiên Hiệp: Không Có Tiền Tu Cái Gì Tiên? (Dịch)
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN