Logo
Trang chủ

Chương 273

Đọc to

"Anh làm ít thôi còn giữ sức khỏe. Dạo này thấy anh lúc phờ phạc, lúc thì như uống thuốc kích thích ấy, lạ lắm."

"Lạ thật hả?" tôi cười.

"Lại chẳng không. Mà anh này, em hỏi anh một câu được không?" Trang có vẻ bối rối.

"Lại có chuyện gì hệ trọng à? Mọi hôm hỏi anh có cần xin phép đâu?"

"Anh có thích em không? Em hỏi thật đấy."

"Ơ..." tôi gãi đầu. "Anh không biết. Mà tự nhiên đi hỏi chuyện này làm gì thế?"

"Em hỏi lại lần nữa, anh có thích em không, em còn biết lối," lần này Trang có vẻ cứng rắn.

"Cái gì vậy trời? Mà thích thì đi lối nào, không thích thì đi lối nào?"

"Em không biết. Nếu thích thì em có một đường rồi. Còn anh không thích thì..."

"Hỏi vớ vẩn. Không thích anh còn chở em đi chơi thế này à?"

"Có, nhưng mà em sợ."

"Sợ cái gì?"

"Nói chuyện với anh chán lắm. Nói chuyện nghiêm túc mà cứ lảng tránh đi đâu đâu í."

"Hì. Mà kiếm người yêu đi, cứ định đi với anh thế này mãi à?"

"Không. Em bám lấy anh để xem cô nào dám lại gần."

"À được, có chí khí. Để xem bám mãi có chán không."

Ngồi nói chuyện đến 10 giờ thì tôi lai Trang về. Nói chung là buổi đi chơi tốt đẹp, để giải tỏa tâm lý cho cô bé. Rồi một lúc nào đó cũng phải nói với cô bé thôi, chứ hôm nay hỏi "Anh có thích em không?". Vài bữa nữa lại hỏi "Anh có lấy em làm vợ không?" thì bỏ xác.

Đề xuất Voz: Dòng đời nổi trôi
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN