Logo
Trang chủ

Chương 315

Đọc to

Bà tôi lấy đũa gắp ra một miếng cá kho ở trong nồi. Còn lại cháy ở bên dưới. Tôi chạy ra ngoài lấy cái thìa cạo cạo ở đít xoong miếng cá còn dính lại. Tôi cho lên miệng ăn ngon lành.

"Sao, có mặn không?" – bà tôi hỏi.

"Không bà ạ, ngon lắm. Em ăn không, há mồm anh đút cho." – tôi quay sang Linh Nga rồi đưa cái thìa lên miệng đút cho cô ấy.

"Ư…m… thơm thế bà ơi." – Linh Nga cười.

"Ừ, nó thích món này lắm. Ngày xưa nó còn nhỏ, mỗi lần bà kho cá là nó chỉ đợi đến tầm này cá nó nhừ, chăm chăm vét xoong thôi. Bà kho bằng củi, phải vùi nó xuống mấy tiếng nó mới nhừ mà cá không bị ướt."

"Em ăn nữa không nè?" – tôi chăm chú cạo xoong rồi ngẩng mặt lên đút cho Linh Nga miếng nữa làm cô ấy bật cười.

"Ngày xưa nó ở với ông bà, bố mẹ nó bận làm ăn, nhà thì nghèo. Thỉnh thoảng mới được bữa cá. Khổ thân cháu tôi." – bà tôi và Linh Nga cứ ngồi nhìn tôi ăn.

Ăn xong tôi liếm mép một cái.

"Xong rồi bà ơi, để con đem xoong đi ngâm."

Tôi đứng dậy. Bà với Linh Nga đi lên nhà. Một lát sau thì Linh Nga đấm lưng cho bà. Ông nội thì ngủ lúc nào không biết. Tôi pha ấm nước chè đem ra hiên ngồi hóng gió. Một lát sau Linh Nga đi ra.

"Anh không vào ngủ à?"

"Còn sớm mà em, bà ngủ rồi hả?"

"Vâng, ông bà anh dễ tính nhỉ."

 

Đề xuất Đô Thị: Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không (Dịch)
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN