Lát sau, Huyền và Linh Nga thu dọn xong, cũng ra ngoài phòng khách và bê theo đĩa hoa quả ngồi uống nước cùng. Hai chị em cứ ngồi tâm sự với nhau, chẳng biết nói gì mà tiếng to tiếng nhỏ từ nãy đến giờ.
Tôi hỏi Huyền:
– Dạo này làm ăn được chứ, Huyền?
– Vâng, từ hồi có Linh Nga về phụ em cũng nhàn anh ạ, sổ sách kế toán các thứ em cũng bớt đau đầu, có người trong ngành nên em nhàn lắm.
– Chị cứ nói thế, em giúp được mấy đâu, mà lương anh chị lại trả em cao nữa.
Nói đến lương, tôi và vợ chồng thằng Vũ quay sang nhìn nhau với ánh mắt ái ngại. Linh Nga vẫn chưa biết là tôi cũng góp tiền với thằng Vũ để trả cô ấy.
– Có gì đâu, chỗ người quen, xê dịch đáng mấy đồng, sắp tới chị mở thêm cửa hàng nho nhỏ nữa, đang định bàn với em và anh Tùng để quản lý giúp chị cửa hàng mới.
– Sao thế được ạ, em mới làm cho anh chị mà!
Huyền thuyết phục:
– Đấy là anh chị tin tưởng chỗ người quen, chứ người không quen anh chị có dám giao đâu!
Tôi trêu:
– Em, em cứ nhận đi, ông bà trả Linh Nga gấp đôi tiền lương hiện tại, tôi đồng ý ngay!
– Cái đó cứ tính sau đi chị ạ, với lại em cũng muốn làm một thời gian rồi kiếm một chỗ làm đúng ngành, chứ bán hàng nhiều khi đi sớm về muộn, sau này còn thời gian chăm sóc chồng con nữa.
Thằng Vũ hỏi:
– Hả, chưa gì đã tính chuyện chồng con rồi à, hay thằng Tùng «ẩm» nó giục?
Đề xuất Tiên Hiệp: Thương Nguyên Đồ (Dịch)