Nhớ người yêu không chịu được nên về sớm thôi."
"Hôm nay trời bình thường, anh ăn phải cái gì mà giọng cứ ngọt xớt từ lúc nãy đến giờ nhỉ? Bình thường thì em biết anh giàu tình cảm nhưng mà khô khan lắm, hôm nay có gì lạ lạ!"
"Thì dần dần cũng phải thay đổi cho cuộc sống nó thêm tí màu sắc chứ."
"À quên, tiện có anh ở đây em nói luôn, anh ngồi đi, đứng mãi. Đang có chuyện định bàn với anh đây."
"Chuyện gì thế em?" tôi ngồi xuống ghế.
"Thì hôm trước em nói với anh rồi đó, cái chuyện em định mở thêm một cửa hàng nữa. Em muốn Linh Nga sang đó quản lý cho em. Phần nữa nếu anh muốn kinh doanh thì chung vốn với nhà em cũng được. Ông Vũ nhà em cũng tìm được mặt bằng rồi."
"Anh cũng máu kinh doanh nhưng điều kiện chưa cho phép."
"Vài chục thôi mà anh, nhiều nhặn gì đâu."
"Thật ra anh cũng muốn. Nhưng thôi anh coi em với thằng Vũ thân thiết như người nhà anh cũng nói luôn. Vợ chồng em thiếu tiền, cần vốn thì anh cho vay. Chứ anh không muốn dính dáng đến kinh tế những người thân thiết. Các cụ nói giàu vì bạn, sang vì vợ, cái chuyện kinh tế nó khó nói lắm, nhỡ đâu lại mất lòng anh em thì chết. Còn chuyện quản lý cửa hàng thì em cứ bàn với Linh Nga, cảm thấy tin tưởng mà Linh Nga đồng ý thì làm. Chứ anh không ép buộc Linh Nga phải làm ở đâu cả. Cái đó chị em bàn với nhau đi chứ."
"Vâng, thực ra thì em cũng đang thiếu vốn. Có gì tối em về bàn với nhà em, còn Linh Nga, cứ thế nha em."
Đề xuất Đô Thị: Ép Ta Trọng Sinh Đúng Không (Dịch)