"Tùng, đợi bố đi với." Bố tôi vội đặt cái máy tính bảng xuống bàn rồi đi cùng tôi.
Thật ra thì mẹ tôi ốm bao nhiêu năm nay. Bố tôi vẫn đi chợ nấu cơm chăm mẹ tôi. Không ngoa chứ cái nhìn của một thằng con về bố nó quá là tuyệt vời. Cho dù mẹ tôi có to tiếng có bực mình bố tôi vẫn nhẫn nhịn. Vì tâm lý người bị bệnh lúc nọ lúc kia, bố tôi không muốn mẹ phải chịu thêm một chút áp lực nào nữa.
Lâu lắm rồi. Từ hồi tôi còn bé đến bây giờ mới cùng bố đi chợ. Chỉ có điều là ngày trước bố lai tôi đi, còn giờ thì tôi lai bố tôi ngồi đằng sau.
"Hai đứa dạo này thế nào?"
"Vẫn bình thường bố ạ."
"Bình thường là không được rồi."
"Sao lại vậy ạ. Bọn con vẫn yêu nhau mà bố."
"Lúc mới yêu là phải nồng nhiệt, nóng bỏng, ngọt ngào. Xem lại đi, chứ bình thường thì đều đều làm gì có gì thú vị."
"Vâng, thì vẫn ngọt ngào thú vị mà bố." Tôi cười.
"Bố đùa thôi, con bé nó ngoan, đảm đang. Cố mà giữ con ạ!"
"Vâng, con biết rồi."
"Mà tuần trước hai đứa về nhà Linh Nga, có vấn đề gì không?"
"Không bố ạ, nói chung là suôn sẻ."
"Thế thì tốt, hôm nào lựa lời nói với bố Linh Nga là bố muốn gặp nha."
"Vâng."
Tôi cùng bố đi chợ mua được ít tôm và thịt rồi về nấu cơm. Về tới nhà thì tôi nói với bố.
Đề xuất Bí Ẩn: SCP quỹ hội: D cấp thu dụng chuyên gia