Logo
Trang chủ

Chương 500

Đọc to

"Anh mệt."

"Anh yên tâm, em chưa bỏ cuộc đâu. Nhưng dù sao cũng cảm ơn anh vì hôm nay. Em về đây."

Trang cũng có vẻ buồn. Chả hiểu mấy cô con gái rắc rối nghĩ gì trong đầu nữa. Vui cũng vì tình, buồn cũng vì tình, rắc rối cũng vì tình. Nhưng sống mà vô tình thì khác nào không có lương tâm. Tôi chợt nhớ đến Linh Nga, lấy điện thoại ra gọi cho cô ấy. Nhưng cô ấy không nghe máy. Gọi ba, bốn lần vẫn không bắt máy. Lòng như lửa đốt, tôi gọi cho Ngọc.

"Em nghe anh ơi."

"Chị đâu, em? Anh gọi chị không nghe máy."

"Ơ, em tưởng chị ở với anh."

"Vậy từ tối đến giờ Linh Nga không về nhà à? Lúc chập tối anh bắt taxi cho Linh Nga về mà. Thế chị có điện cho em không?"

"Không anh ạ. Mà chị đi đâu được nhỉ? Lại đang ốm nữa."

"Em biết số điện thoại của bạn bè Linh Nga không? Em gọi hỏi dùm anh cái."

"Vâng, để em gọi. Mà máy chị đổ chuông không, anh?"

"Có. Nhưng anh gọi không nghe. Em gọi xem."

"Vâng."

Cô ấy đi đâu mới được chứ. Mấy tiếng đồng hồ, không về nhà. Tôi gọi điện cho thằng Nhật, cho vợ chồng Huyền cũng không biết Linh Nga ở đâu. Giờ đi tìm người ở cái đất Hà Nội này khác gì mò kim đáy bể. Tôi vội vàng bắt xe đến nhà trọ Linh Nga. Ngọc vẫn không có tin tức gì, vẫn không gọi được. Bây giờ chỉ biết chờ thôi. Tôi ngồi vật vờ ngoài hiên nhà trọ đợi Linh Nga. Hơn 11 giờ, mẹ tôi gọi điện.

"Mày đi đâu thế con?"

"Con đang ở nhà Linh Nga. Bố mẹ ngủ trước đi."

 

Đề xuất Tiên Hiệp: Theo Trảm Yêu Trừ Ma Bắt Đầu Trường Sinh
Quay lại truyện Yêu Người Cùng Tên !
BÌNH LUẬN