Ngại cái gì, anh có mặc không em còn biết lối, ngoan đi em thương."
Đành cầm cái áo đi thay, cái áo nam màu hồng hồng trông đồng bóng kinh điển. Mình thì thích màu hồng nhưng không phải áo. Thay xong vừa kéo rèm ra thì…
"Tách!" – Trang cầm sẵn cái điện thoại đứng ngoài, rình mình ra để chụp. Tay thì cứ bụm miệng cười. Mặt mình thì ngơ ngác, quay lại soi gương thì đúng không khác gì thảm họa. Mấy đứa nhân viên bán hàng thấy thế cũng cười.
"Thôi anh xin, em bảo gì anh cũng làm miễn sao em đừng bắt anh mặc cái áo này."
"Haha, lâu lắm không được trận cười, vỡ bụng luôn. Anh chết với em. Hí hí."
"Nham hiểm vừa thôi nha, anh cởi ra nhé, lấy áo khác cho anh đi, mặc cái áo này ra đường khéo mấy bạn gay nó bu vào chết anh!"
"Lại còn bạn gay, anh mặc áo chuẩn gay, haha."
"Em không nghe sếp nói gì hả?"
"Sếp nào cơ? Em đang đi shopping với một chị áo hồng dễ thương, quanh đây có sếp nào đâu nhỉ?"
"Thôi anh cắn lung tung anh lạy em, em tha cho anh đi, chọn cho anh cái áo khác."
"Được rồi, đợi em cười xong đã. Haaaa."
"Chơi gì mà chơi ác vậy." – Tôi bí xị mặt.
"Đấy là còn nhẹ đấy."
Đề xuất Nữ Tần: Ta Tại Tu Tiên Giới Siêu Nghiêm Túc Dời Gạch