Logo
Trang chủ
Chương 14

Chương 14

Đọc to

Tôi kinh ngạc hỏi:

"Vậy hả mày kể tao xem nào."

Hoàng chậm rãi nói:

"Lúc đó khoảng 2h sáng, mày bỗng nhiên bật dậy mở cửa đi lên tầng sáu, tao vội vàng đi theo vừa đi vừa vẽ không ngừng. Lên đến tầng 6, mày ngồi ở thành lan can vừa ngồi vừa hát. Tao có ghi âm lại đấy, mày nghe thử, tao cũng chẳng biết là bài gì nữa."

Nhận máy ghi âm từ tay Hoàng, tôi tua nhanh đến đoạn có giọng nói. Lạ lùng mọi ngày giọng tôi khàn khàn nhưng sao hôm nay nghe trong khác thường, nghe như giọng con gái ấy, đại loại câu hát đó như sau: "Từng người tình bỏ ta đi như những dòng sông nhỏ, ôi những dòng sông nhỏ lời hẹn thề là những cơn mưa..."

Nghe xong mặc dù chẳng biết bài gì nhưng tôi thất thần, tay buông thõng xuống, cả người như không còn sức lực. Hoàng lại đưa tiếp cho tôi một bức tranh vẽ một người con trai và một người con gái đang ngồi vắt vẻo trên lan can cùng nhau nhìn về ánh trăng xa xa. Lúc này tôi thực sự khủng hoảng rồi. Ngồi thừ người một lúc tôi hỏi Hoàng:

"Tao phải làm gì giờ mày?"

Hoàng nhìn tôi rồi nói:

"Phải đi vào Huế, phải tìm ngọn nguồn câu chuyện, để tìm cách đuổi bóng ma kia đi, chứ cứ để nó ám mày thế này có ngày nó kéo mày đi theo nó lúc nào không biết đâu."

Tôi im lặng nhìn Hoàng suy nghĩ một lát rồi nói:

"Đi, tao sẽ đi."

"Tao sẽ đi cùng mày, có gì hai đứa cũng tốt hơn."

Nghe Hoàng nói vậy, tôi cảm thấy tự tin hơn đôi chút. Đêm đó hai đứa tôi cũng chẳng ngủ nữa, bàn bạc kế hoạch để chuẩn bị cho hành trình đi vào Huế.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tâm sự chuyện tình đẹp nhưng đầy đắng cay!!!
Quay lại truyện Ám ảnh
BÌNH LUẬN