"Có một con ma đang theo mày."
Nghe Hoàng nói tôi bủn rủn chân tay, mãi một lúc sau tôi hỏi:
"Tao phải làm gì giờ mày?"
"Mày kể hết những chuyện liên quan đến người tao vẽ xem nào."
Nghe Hoàng nói vậy, tôi vội vàng kể lại chuyện lần đi thi đại học trong Huế cho Hoàng nghe.
Sau khi nghe xong tôi kể, Hoàng đăm chiêu nhíu mày suy nghĩ một lúc sau thì nó nói:
"Hôm nay tao chưa vẽ được nhiều lắm nên cũng không biết con ma này có ác ý gì với mày không. Tối tao sang mày ngủ xem có phát hiện thêm gì không."
Tôi không ngờ Hoàng nhiệt tình vậy nên nói:
"Ừ, tối mày sang nhé."
Tôi với Hoàng ngồi nói chuyện với nhau một chút nữa rồi đi về.
Tối hôm đó, khoảng 11h Hoàng sang nhà tôi, thấy Hoàng bước vào thằng Tú bạn tôi liền mở miệng nói:
"Hai đứa mày định rủ nhau giao thông à?"
Nhưng Hoàng chỉ đáp lại Tú bằng ánh mắt nghiêm nghị, thấy thế tôi liền chửi thằng Tú:
"Cút sang bên phòng kia ngủ, bọn tao có việc."
Khi bước ra khỏi phòng, thằng cờ hó đó lại còn cười đểu làm tôi tức hộc máu. Ngồi nói chuyện lung tung một chút rồi Hoàng bảo:
"Mày ngủ đi, tao ngồi xem có chuyện gì xảy ra không, tao mang theo cả máy ghi âm đây."
Tôi không ngờ Hoàng chuẩn bị kỹ vậy, mặc dù chưa buồn ngủ lắm nhưng tôi cũng cố nhắm mắt. Đang chìm trong giấc ngủ thì Hoàng lay lay tôi:
"Dậy dậy đi mày."
Đang ngủ ngon bị đánh thức tôi dụi dụi mắt hỏi Hoàng:
"Có chuyện gì thế mày?"
Lúc này Hoàng thở hổn hển nhìn tôi, mồ hôi trên trán nó chảy ròng ròng ướt đẫm cả áo. Hoàng mệt mỏi đưa bức bản thảo vẽ cho tôi rồi nó tiếp tục ngồi thở.
Tôi hồi hộp nhìn bức tranh: tôi bỗng ớ một tiếng rồi tròn xoe mắt há hốc mồm, đây chẳng phải là cảnh tôi hay mơ hay sao. Dưới tài vẽ của Hoàng mọi thứ sống động như thật vậy, đó là một buổi tối trăng sáng vằng vặc, hai bên ven đường lá cây thổi xào xạc, dưới ánh trăng sáng đó có hai bóng áo trắng đang túm hai tay tôi kéo về hai hướng, một người là cô bé kia còn một người là.... Tôi vứt bức tranh ôm đầu lẩm bẩm không thể tin được người còn lại là cô Yến. Đã nhiều lần trong mơ, dù cố gắng nhưng tôi không thể nào nhìn rõ được cái bóng áo trắng nắm tay kéo lại trong đêm hôm đấy. Nay nhìn bức ký họa của Hoàng tôi càng khẳng định đó là cô Yến vì đã nhiều lần tôi nhìn thấy ảnh cô ở trước mộ. Lòng tôi lúc này cực kỳ hoang mang, nhưng mọi chuyện chưa hết, ngay giờ yên lặng Hoàng bỗng nói:
"Lúc nãy mày mộng du đấy."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Quê ngoại