Logo
Trang chủ
Chương 21

Chương 21

Đọc to

3 năm nữa trôi qua, tôi ra trường và bắt đầu lao vào cuộc chiến sinh tồn vô cùng khốc liệt ngoài kia. Với một đứa sinh ra trong một gia đình không "con ông cháu cha" như tôi, để tồn tại ở Hà Nội, chỉ có một cách duy nhất: cố gắng và cố gắng không ngừng, nếu không muốn bị loại khỏi xã hội này. Ra trường, đi làm, tôi mới nhận ra những kiến thức trên giảng đường đại học quả thật chẳng giúp được gì nhiều cho bản thân và công việc. Sau vài "quả đắng", tôi cũng hiểu ra rằng ở đời, hiền lành, cam chịu chỉ có nước mà "ăn cám". Tôi lột xác, trở thành một người hoàn toàn khác, trầm tĩnh và ít thể hiện cảm xúc hơn. Có thể nói, tôi từ bỏ hoàn toàn những suy nghĩ "trẻ trâu" trước đây để trở thành một người trưởng thành. Sau nhiều lần thôi việc và "chạy lung tung" khắp nơi, hiện tại tôi cũng yên vị tại vị trí tư vấn luật cho công ty XXX tại Việt Nam.

Trở lại với câu chuyện chính, từ khi từ Huế trở về, đã nhiều lần tôi cố gắng suy nghĩ về ý nghĩa của hình ảnh trong bức tranh của Hoàng. Tại sao cô ấy lại giang tay nắm tay tôi? Có phải là cô ấy vẫn luôn đi theo và bảo vệ tôi không? Hay là cô ấy đi theo để một ngày nào đó hại tôi...? Tôi đặt ra cả hàng trăm giả thiết nhưng chẳng thể nào kiểm chứng được, vì từ đêm hôm đó, hình bóng của cô không bao giờ trở về ghé thăm tâm trí tôi một lần nào nữa.

Rồi sau đó, tôi lao vào vòng xoáy của cuộc sống với những ngày dài bận rộn và mệt mỏi, hình bóng cô Yến cũng như những câu chuyện ma mãnh năm nào cũng dần mờ nhạt đi. Khi công việc của tôi đã coi như tạm ổn, thì tôi lại gặp một rắc rối không nhỏ chút nào: mẹ tôi, bà tôi, liên tục gọi điện ra hỏi thăm khi nào "mày" mới đem bạn gái về nhà ra mắt ông bà bố mẹ. Những lúc như vậy, tôi thường chỉ cười và nói: "Cháu đang còn trẻ, còn phải lo sự nghiệp, vợ con gì sớm," rồi lảng sang chuyện khác, như thế thôi mà tôi cũng thoát được khá nhiều lần. Nhưng mọi chuyện đâu đơn giản như vậy. Chẳng biết thằng bạn "cờ hó" nào của tôi về nhà sang chơi nói gì mà bà tôi gọi điện ra khóc lóc, nói: "Mày khi nào dẫn bạn gái về, mày định để tau chết mà không được gặp cháu dâu đấy hả?". Mẹ tôi thì còn vào thẳng vấn đề hơn: "Mày là con trai trưởng, cháu đích tôn, công việc ổn định rồi cũng lo mà cưới vợ đi, ông bà ở nhà mong có cháu rồi đấy. Mà nói đi, hay là mày bị bệnh gì hả? Sao tao hay nghe mấy đứa bạn mày hay gọi mày là Nam gay?". Tôi nghe mà bực mình gắt lên: "Gay đâu mà gay, đứa nào nói lung tung thế?". Mẹ tôi cười bảo: "Tao nói thế, mày mà gay thì đừng bước chân về cái nhà này nữa." Tôi nghe mà muốn phát điên cả người, lòng thầm chửi rủa đứa nào ở nhà "nghịch ác" vậy. Cuối cùng, mẹ và bà cùng nhau liên thủ lại ra một "đạo sắc lệnh" mà tôi nghe xong mà bàng hoàng: "Từ nay đến Tết, mày mà không dẫn bạn gái về thì Tết cũng không cần về nữa!". Lời mẹ nói cứ lởn vởn quanh đầu tôi, còn có 5 tháng nữa là đến Tết, con gái nhà người ta chứ có phải rác đâu mà "hót" về dễ thế.

Đã nhiều lần tôi tự vấn bản thân, mình cũng là thằng đẹp trai, to cao, đen hôi, ăn nói dễ nghe, thế mà chẳng hiểu sao con gái cứ đến gần tôi sau một thời gian là "chạy hết sạch". Có lần tôi và "nhỏ" ấy yêu nhau, tôi chẳng hiểu sao bản thân mình khá là "nhát gái", yêu em đến bây giờ mà chỉ dám cầm tay rồi hôn hít thôi, chưa có gì đặc biệt cả. Hôm đó, nhằm giải quyết nhu cầu sinh lý của một thằng đàn ông, tôi liền tiến vào trang Xvideo :byebye: để xem một số bộ phim "tình cảm lãng mạn"... Nhưng số tôi đen, chẳng hiểu hôm đó thế nào mà tôi lại quên chốt cửa. Đang đoạn cao trào thì em ấy bước vào, bắt gặp ngay cảnh tôi đang ngồi trước cái máy tính, mắt dán vào màn hình, còn xung quanh những âm thanh không được hay ho cho lắm không ngừng vang lên. Em ấy trợn mắt ngạc nhiên nhìn, làm tôi chỉ thiếu có nước chui xuống đất cho đỡ xấu hổ. Tôi vội vàng lau dọn "chiến trường" rồi chuồn ngay vào nhà vệ sinh. Lúc tôi đi ra, thấy em đang ngây người trước cái màn hình máy tính, :ooh: tôi thầm nghĩ: "Không phải mình quên tắt Xvideo đi đấy chứ?". Nhưng thực sự tôi nhớ rằng trước khi vào nhà vệ sinh, rõ ràng tôi đã tắt đi rồi cơ mà. Trong lúc tôi còn đang suy nghĩ thất thần, thì em đã xách túi đi ra cửa, tôi vội chạy theo hỏi: "Ơ, em về sớm thế, không đi chơi à?". Em quay mặt nhìn tôi không nói gì rồi đi thẳng. Tôi thực sự chẳng hiểu gì, đang yên lành tự nhiên sao em lại thế nữa. Nhưng khi tôi đứng trước cái máy tính, tôi như "rồ" lên, chỉ thiếu nước đập nát con mẹ cái màn hình đi, bởi vì lúc này trên desktop đang show một bức hình 2 thanh niên đang cởi trần mặc quần đùi ôm nhau nằm ngủ, vô tình thế nào 2 thanh niên đó lại nằm đúng theo kiểu tư thế 69, và cũng thật vô tình thế nào mà tôi lại là một trong hai thanh niên đó, nhưng nổi bật nhất trên hình đó là trái tim và dòng chữ "I LOVE YOU bặc bặc" :sexy: được viết bằng màu đỏ tươi. Bức ảnh đó tối qua thằng Tú gửi, tôi download về xem quên chưa xóa. Tôi thầm than "đúng là định mệnh", chẳng biết em ấy nghĩ gì về mình nữa, càng thất vọng hơn là sau đó tôi chẳng bao giờ liên lạc được với em ấy nữa. Sau vụ ấy, mấy thằng bạn lại được dịp "tổng xỉ vả" vào mặt tôi: "Mẹ! Yêu mà không làm gì nó thì nó bỏ mày là đúng còn gì!". Tôi âm thầm xót xa, không ngờ bọn "cờ hó" này lại "xát thêm muối" vào con... tôi vậy. Ngay lúc đó, tôi nhìn vào "chiến hữu", người bạn mà đã theo tôi suốt 25 năm cuộc đời, than thở: "Tội nghiệp mày, 25 năm cuộc đời mà vẫn chỉ được làm có một việc :pudency:". Ngay lúc đó, tôi đã quyết định nếu có lần sau phải "làm gì đó" mới được :gach:.

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Thần Sủng Tiến Hóa
Quay lại truyện Ám ảnh
BÌNH LUẬN