Logo
Trang chủ
Chương 27

Chương 27

Đọc to

Mọi chuyện cứ thế qua đi và đáng lẽ trôi đi và tôi cũng sẽ chẳng nhớ Trang là ai, cho đến một ngày em gọi điện trực tiếp cho tôi. Dạo gần đây chẳng hiểu sao tôi hay bị mất ngủ, hôm nào ngủ được thì lại mơ thấy ác mộng, trong mơ tôi đang nằm trong một vũng máu, đôi bàn tay thì đang mân mê một quả tim máu đỏ tươi, tôi có thể cảm nhận rõ ràng quả tim đó đang còn đập thình thịch trên đôi bàn tay run run của tôi, tôi vội vàng sợ hãi ngồi dậy nhìn xung quanh, nhưng chẳng thấy ai cả, nhìn xuống mặt đất thì thấy 2 con số đỏ tươi từ từ hiện ra như thể là có người đang viết vậy, khi 2 con số kia hiện ra rõ ràng tôi lẩm bẩm "22/10" rồi giật mình thức giấc. Lần nào cũng vậy, cứ mơ tới đó thì tôi lại không thể nào ngủ tiếp được, đỉnh điểm hơn là có hôm tôi đang ngủ thì có tiếng hét chói tai vang lên làm tôi giật mình tỉnh giấc. Tôi hoảng sợ nhìn quanh thì phát hiện mình đang nằm ngoài hiên cạnh hành lang, hàng xóm nghe tiếng thét cũng thức dậy nhìn tôi bằng ánh mắt kinh hãi. Hôm sau mọi người trong xóm mới nói tối qua tôi bị ma nhập nằm ngoài hành lang ngủ mà hai tay cứ giơ lên như đang mân mê một vật gì đó vậy, có người đi về muộn thấy tôi như vậy sợ quá hét lên. Lúc nghe xong tâm trí tôi vô cùng hoảng loạn, thật sự chẳng hiểu tôi bị làm sao nữa. Lúc này tôi lại nhớ đến câu chuyện của em Hương và Hoàng, một ý nghĩ chạy xẹt qua đầu tôi, không phải là tôi lại bị một con ma nào đó ám đấy chứ, nghĩ tới đây tôi thở dài thầm than mọi chuyện lại không ổn nữa rồi.

Và cho đến hôm nay, sau khi nói chuyện với Trang xong, mọi chuyện càng trở nên kỳ bí, theo như lời Trang nói thì nửa đêm nửa hôm tôi gọi điện cho Trang, Trang bắt máy thì tôi lại chẳng nói gì. Ban đầu tôi cũng nghĩ chắc ngủ chạm vào bàn phím nên gọi thôi, tôi vội xin lỗi và còn trêu Trang là có thể anh nhớ em quá nên đêm nằm mơ. Nhưng Trang vẫn chẳng vui vẻ gì nói: "Ban đầu em cũng nghĩ vậy, nhưng anh cứ liên tiếp 2 3 lần gọi như vậy liền." Nghe vậy tôi âm thầm hoảng sợ nghĩ không phải tôi bị gì chứ, tôi vốn đâu phải là người biến thái nửa đêm nửa hôm gọi người ta làm gì. Cố trấn tĩnh xin lỗi Trang rối rít, hứa hôm nào gặp mặt trực tiếp xin lỗi Trang sau. Nghe tôi luống cuống Trang chỉ cười rồi nói: "Được rồi phạt anh sau, mà không phải anh yêu Trang đấy chứ?"

Lúc đó tôi thực sự rối chẳng biết nói gì chỉ cười thôi, đang định chào tạm biệt thì Trang lại nói: "Hay là thứ 7 này anh qua nhà Trang chơi đi, hôm đó chị L cũng qua đây chơi". Tôi nghe vậy đồng ý cả hai tay luôn vì đã lâu rồi tôi cũng chưa được gặp L. Sau này tôi thầm hối hận vì hôm đó đã đi đến nhà Trang, bởi vì sau cuộc gặp với em L ở nhà Trang thì tôi phải vào đồn cảnh sát ngồi và đồng thời hôm gặp mặt đó cũng mang đến không biết bao nhiêu nguy hiểm và bất hạnh cho tôi sau này.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Linh Kiếm Tôn
Quay lại truyện Ám ảnh
BÌNH LUẬN