Logo
Trang chủ
Chương 40

Chương 40

Đọc to

Tôi nghe mà giật mình, ma thì tôi gặp nhiều rồi, nhưng ngải là gì, lúc đó trong đầu tôi hoàn toàn không có khái niệm, nhưng cũng có thể lờ mờ đoán ra chắc nó cũng chẳng phải là thứ tốt đẹp gì. Lại thấy ông tôi lúc này nói:

"Lúc đầu tôi cũng chỉ đoán thôi, tôi gieo quẻ đoán, thấy nó bị người âm khí bám theo, quẻ lại vô cùng hung hiểm nữa, nên tôi mới bảo bố nó đưa ngay nó về quê. Tôi chỉ nghĩ là mảnh đất nhà tôi có phong thủy tốt, lại có thêm hương hỏa tổ tiên chắc cũng làm tiêu tan cái phần âm khí kia đi. Nhưng mấy hôm nay nó về, tôi reo quẻ biết mọi thứ vẫn chẳng thay đổi gì, mọi thứ vẫn là quẻ rất xấu, nên mới nhanh chóng mời ông xuống đây. Ông có thể giúp cháu nó chứ?"

Ông Quách nhấp một ngụm nước chè rồi nói: "Có thể người bỏ ngải tính ra cũng không phải cao minh lắm, chắc mới luyện ngải chưa bao lâu... Tôi phải chuẩn bị một chút, có gì mai sẽ trừ ngải cho cháu nó."

Nghe ông Quách nói vậy, ông tôi cũng thở dài nhẹ nhõm.

Tôi nghe toàn bộ câu chuyện của hai ông, chỉ biết há hốc mồm. Ngải rút cuộc là cái gì mà có thể hại người? Hơn nữa ai có thù hằn gì mà ra tay hại mình vậy? Tôi cố lục lọi trong đầu nhưng cũng chẳng nghĩ ra ai mà thù đến mức hại mình vậy. Sáng hôm sau, lúc tôi đang nằm ngủ thì bị cả nhà đánh thức dậy. Lúc này tôi biết lễ trừ ngải của ông Quách chính thức bắt đầu.

Tôi gần như bị lột sạch quần áo, chỉ còn mỗi cái quần đùi, đưa ra nằm giữa nhà trên một cái chõng tre. Ông Quách lúc này trên tay cầm một nhánh cây, không rõ là cây gì nhưng tôi đoán là cành liễu hoặc một cây gì đó có nhiều lá, ông liên tục đi quanh và quất vào người tôi, đầu tiên là đầu, sau đó là khắp người, vừa quất ông vừa lẩm nhẩm câu gì đó tôi nghe cũng không rõ lắm. Chỉ biết rằng mặc dù ông quất rất nhẹ, nhưng mỗi lần cành liễu chạm vào người, tôi lại thấy đau nhức. Kỳ lạ nhất là trước mắt mọi người, cành liễu đang tươi roi rói sau khi đập một lúc đã khô héo, ông Quách lấy tiếp một cành khác và tiếp tục đánh vào người tôi. Sau khoảng hơn hai tiếng thì ông mới dừng lại. Có một điều phải thừa nhận rằng, sau khi buổi trừ ngải kết thúc, tôi cũng cảm giác người thư thái hơn, ăn uống nghỉ ngơi đều tốt hơn. Sau hôm đó, ông Quách ở lại nhà tôi chơi hai ba ngày, trước khi ra về ông còn đưa cho tôi số điện thoại của ông, bảo rằng khi lên Hà Nội mà có vấn đề gì, hay cảm thấy người không khỏe thì gọi cho ông. Tôi cảm ơn ông rồi hứa khi nào khỏi sẽ qua nhà để cảm ơn sau, ông chỉ nhìn tôi cười không nói gì.

Hai tháng tĩnh dưỡng với tôi như là một ác mộng, tôi bị mẹ tôi nhét bao nhiêu thứ vào người (thức ăn), kinh khủng nhất là một món mà tôi vẫn tởm, đó là cua sống giã cùng nghệ. Cứ mỗi lần nhìn bát nước nhầy tanh tanh vàng khè, tôi chỉ muốn ói thôi, thế mà ngày nào mẹ tôi cũng bắt tôi uống hết một bát con, tôi mà không uống liền ăn một trận chửi te tua, bà bảo rằng uống cái này mới nhanh lành xương. Kết quả sau hai tháng mà tôi tăng liền 4, 5 cân, mặt tôi so với lúc về thì béo ú ra.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Giới Thiệu: Hoạ Giang Hồ Chi Bất Lương Nhân
Quay lại truyện Ám ảnh
BÌNH LUẬN