Logo
Trang chủ
Chương 44

Chương 44

Đọc to

Nghe Trang nói tôi xúc động, tôi sao không hiểu tình cảm của Trang, từ lúc Trang gọi tôi tới nhà tối hôm đó, giờ lại về quê tôi ở đã mấy ngày rồi, tôi mà không biết tình cảm của em dành cho mình thì có lẽ tôi là một thằng ngu. Tôi cũng có thích Trang nhưng trái tim tôi quá cố chấp lúc nào cũng nghĩ L nên không thừa nhận phần tình cảm dành cho Trang trong trái tim mình. Nhưng tối hôm nay nút thắt đã được tháo bỏ, tôi mà bỏ qua tình cảm em dành cho tôi, chắc có lẽ tôi là thằng ngu ngốc nhất thế giới rồi. Nghĩ vậy tôi nói:

"Ừ, anh cũng có tình cảm với em, chỉ là đôi khi anh chưa quên được L."

"Hj, em sẽ đợi."

Nhìn nụ cười đáng yêu của Trang tôi nắm chặt tay Trang nói:

"Anh sẽ cố gắng, cảm ơn em nhiều," rồi bất giác tôi thơm nhẹ vào má em.

Trang đỏ mặt nắm chặt tay tôi: "Em sẽ không buông tay anh," nói xong em em tựa đầu vào vai tôi, khiến tôi xúc động mà nói:

"Anh cũng sẽ vậy, sẽ che chở cho em cả đời."

Tôi nắm chặt em tới tận lúc về.

Đang trên đường về nhà, thì Trang bỗng kéo tay tôi:

"Anh ơi, hình như có ai ở đằng kia."

Tôi giật mình nhìn theo hướng chỉ của Trang, đúng thấy một bóng đen vụt vào căn nhà mà Trang chỉ. Sợ hơn nữa là căn nhà đó là căn nhà của ông Hùng (bố cô Yến), căn nhà này tôi biết lâu nay làm gì có ai ra vào đâu, luôn khóa cửa mà...

Tôi vội nói với Trang: "Thôi mình về đi, kệ họ."

Trang có vẻ sợ sợ nép sát vào tôi đi về.

Về tới nhà tôi bảo Trang đi ngủ với mẹ trước, tôi sang nhà bạn chút rồi về, nhưng sự thật là tôi rất tò mò bóng đen nhảy vào căn nhà của ông Hùng kia là ai, nên hiếu kỳ quay lại tìm hiểu chút. Căn nhà cũ của ông Hùng được bố em Thủy xây cất lại, có thêm hàng rào nhỏ bên ngoài, còn bên trong cũng chỉ sửa sang chút ít như thể là chỉ là nơi để thờ tự thôi. Nhưng rõ ràng trước giờ tôi cũng đâu có gặp Thủy về quê mấy đâu, mà theo lời ông tôi nói con trai ông Hùng cũng hiếm khi về, nhà này chẳng khác gì nhà hoang mấy. Chỉ có ngày tết thì mới có người nhà tới dọn dẹp một chút. Mặc dù cũng có chút e sợ lỡ gặp mấy thằng nghiện vào chích thuốc thì thốn lắm, nhưng linh cảm cho tôi thấy có chuyện gì đó nên tôi cũng liều lĩnh nhảy qua hàng rào tiến vào. Tôi nhẹ nhàng tiến đến phía cửa của ngôi nhà, đứng nép vào một góc nghe ngóng động tĩnh, tôi rõ ràng nghe thấy tiếng chân bước trong đó, tim tôi đập thình thịch, mồ hôi ở sống lưng không ngờ túa ra như mưa. Đêm hôm có ai vào đây làm gì? Tôi đứng áp sát vào tường thở cũng không dám thở mạnh nữa, nhưng tôi có thể thấy rõ tỉnh thoảng có ánh sáng của đèn pin lia đi lia lại qua khe cửa, có lẽ người đó đang tìm kiếm cái gì đó, rồi thỉnh thoảng lại nghe tiếng cạch cạch như tay ai đó đang gõ vào đồ vật, làm tôi lạnh cả sống lưng. Đang suy nghĩ xem người kia tìm gì thì điện thoại tôi vang lên, làm tôi giật mình vội vàng ấn tắt máy. Người kia hình như cũng giật mình lia đèn nhanh ra phía cửa rồi quát một tiếng “Ai!”. Nhưng tôi cũng đâu có ngu mà ở lại, sau khi tắt máy tôi nhanh chóng chạy lại phía tường trèo qua rồi chuồn thẳng về nhà. Về tới nhà tôi thở hổn hển, thấy tôi vậy Trang hỏi: "Anh đi đâu về mà chạy như ma đuổi vậy?" Tôi chẳng thể kể thật cho em được, chỉ biết nói dối: "Anh bị chó lùa."

Em nhìn tôi cười ngặt nghẽo.

Cả đêm hôm đó tôi không tài nào ngủ được, trong đầu tôi cứ hiện lên câu hỏi: ai đang trong đó, và người đó đang tìm gì....................
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Mù Lòa Tróc Đao Nhân (Dịch)
Quay lại truyện Ám ảnh
BÌNH LUẬN