Vậy là chúng tôi bắt đầu đi ra khu thác. Tôi định gọi thằng M dậy đi luôn, nhưng trông nó ngủ say quá nên lại thôi. Trước khi đi, cô H còn dặn tụi tôi đừng leo lên tầng 8.
Từ nhà M đi ra thác chỉ mất khoảng chừng 20 phút đi bộ, chúng tôi vừa đi vừa chém gió chút là đến nơi rồi. Đã từng đến đây một lần, nhưng khi nhìn lại khung cảnh nơi đây, tôi không thể nào không thốt lên câu "đẹp thật", đó cũng là tâm trạng chung của cả bốn đứa. Mùa đông, hồ nước ở các tầng trong vắt, thêm nữa đường lên mỗi tầng lại có các tảng đá với kích thước lớn dần nối đuôi nhau lên tầng cao hơn. Tuy nhiên, để leo lên trên thì phải nhảy từ tảng đá khác, có chỗ còn tay bám tay lên hòn đá cao hơn thì mới lên nổi. Mỗi khi tới chỗ hơi cao chút thì tôi lại túm tay Trang kéo lên. Có lần, ở bậc đá thấp, tôi kéo em hơi nhẹ nên khi vừa lên tới em suýt chút nữa ngã về phía sau, cũng may lúc đó tôi phản xạ nhanh vòng tay qua ôm eo em luôn, thế là cả người em nằm tròn trong vòng tay tôi. Dũng nhìn thấy nói: "Gớm, anh chị tình cảm quá," làm cô bé đỏ cả mặt. Việc phải kéo nàng không mệt bằng việc dừng ở các tầng chụp ảnh cho hai cô bé. Đến bây giờ tôi không hiểu sao bọn con gái lại thích chụp hình tới vậy. Tầng nào cũng "show" ít nhất vài chục kiểu rồi mới chịu đi tiếp, nên khi lên tới tầng 7 đã gần 5h chiều rồi. Lên tầng 7 này, hai cô bé kia vẫn mải mê chụp ảnh, tôi với Dũng đi lòng vòng xung quanh, tôi thì kiếm mấy viên đá đẹp đẹp làm kỷ niệm. Bất chợt Dũng bảo với tôi:
"Ê mày, lên tầng 8 chơi đi, tao tò mò muốn xem trên đó thế nào quá."
"Mày không nhớ cô H nói là không được leo lên đó à?"
"Mày sợ à, đ.m. giờ tao mới biết mày nhát gan vậy."
Nghe thằng chó đó nói vậy, chẳng hiểu sao tôi lại nổi máu anh hùng lên chửi nó một trận: "Sợ cái con kẹc, leo thì leo" (xin lỗi vì chap này nói tục hơi nhiều).
Leo từ tầng 7 lên tầng 8 rõ ràng là khó khăn hơn nhiều, những tảng đá cao hơn, một số lại có rêu nữa nên khá trơn. Có lần tôi bám không vững chút nữa thì bị ngã, đang định bỏ cuộc đi xuống, nhưng ngước mắt nhìn lên vẫn thấy thằng cờ hó Dũng đang leo, nên lại hăng máu tiếp tục leo. Leo được một nửa, tôi mới nhớ là chưa nói cho Trang và Thủy là bọn tôi đi lên tầng trên, sợ các em tự sướng xong không thấy bọn tôi lại khóc lóc mất. Nghĩ vậy, tôi quay đầu xuống hét lớn:
"Trang ơi, Thủy ơi!"
Hai cô bé đang chụp ảnh ngước mắt nhìn tôi, nhưng chỉ có Trang hai tay đặt trước miệng hét lên chỗ tôi:
"Anh đi đâu đấy?"
"Anh với Dũng leo lên tầng trên chút, hai đứa đợi ở dưới nhé."
Trang hét lên: "Cho bọn em đi cùng với."
"Trên này khó leo lắm, hai đứa đợi ở dưới đi."
"Vâng, anh leo cẩn thận nhé."
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tinh Không Chức Nghiệp Giả