Logo
Trang chủ
Chương 15

Chương 15

Đọc to

Ông Hưng không buông tha, ông kéo xẻng về toan chọt thẳng vào sau gáy Bảo thì thấy trời đất tối sầm rồi ngã lăn ra đất. Thì ra, từ lúc mở nắp hầm đến giờ, Linh vẫn hoài nghi một chi tiết mà cô không thể giải thích được: “Tại sao ông Hưng có thể một mình mở nắp hầm chuyển thức ăn cho con mà lại cần đến hai người khỏe mạnh khiêng nắp?”. Nghi vấn đó cứ đeo bám cô trong suốt quá trình khai thông cửa đường hầm, khiến cô bước lui lại và giấu cây ma trắc sau lưng. Ông Hưng cho rằng cô vì sợ kẻ tâm thần điên loạn nên mới lùi lại, chứ ông không ngờ cô đang theo dõi hành động của mình. Điều này khiến ông Hưng chủ quan, nên chỉ lo hạ hai người đàn ông khỏe mạnh trước rồi xử lý cô gái sau cùng. Kế hoạch của ông ta thật chu đáo, biết rõ không thể cự lại hai người đàn ông khỏe mạnh, ông đã khiến họ phải vướng tay vướng chân ở cái nắp hầm rồi bất thình lình dùng xẻng, vũ khí do chính họ cung cấp, để ra tay. Không ngờ, ông lại tính sai một bước khi quá xem thường cô gái yếu ớt.

Trói ông Hưng lại, cả ba đưa ông vào nhà. Thịnh móc điện thoại gọi công an đến. Bảo dội nước cho ông Hưng tỉnh lại rồi dò hỏi, chờ công an đến:
“Ông hãy kể thật tình về mọi chuyện đi, chúng tôi đã báo công an rồi!”
Ông Hưng tái mặt trong khoảnh khắc rồi lại cười liên tục như một kẻ tâm thần. Một lúc sau, ông nói bằng một giọng nói ồm ồm cực kỳ đáng sợ, khác với giọng nói thường ngày mà ông hay giao tiếp:
“Bọn mày thật là may mắn, nhưng mọi chuyện vẫn chưa xong đâu!” grrrrrrrrrrrrrrrrrruuuuuuuuuuuuu
Tiếng gầm thật đáng sợ. Ông Hưng nhìn Linh cười ha hả như muốn tự trách mình đã sai lầm khi xem thường cô. Từ lúc đó, ông không hề nói gì nữa, hai mắt nhắm lại như hồi tưởng lại những tội ác ngày trước. Cho đến khi công an đến phong tỏa hiện trường và đưa về đồn, ông vẫn im lặng một cách đáng sợ.
Sáng hôm sau, sau khi tường trình xong với công an, cả ba mới biết sơ lược về lời khai của ông Hưng.
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Ước gì.....
BÌNH LUẬN