Logo
Trang chủ
Chương 4

Chương 4

Đọc to

Em chịu hết nổi rồi các bác ạ, ngày nào cũng mơ thấy em ấy, có mỗi cái tên làm manh mối mà cũng tịt ngóm. Đành lên Facebook, mò mẫm các hội nhóm của dân chơi bời mong gặp may tìm được Facebook em nó mà đen thôi rồi, em chán đời luôn.

Cả tháng trời vẫn chưa xong, em tức điên mà vẫn không nghĩ ra cách nào để thực hiện được cái tâm nguyện cỏn con này. Lại vùi đầu vào rượu như mọi khi cho quên hết sự đời (em là con một, bố em đi công tác trong Nam, mẹ em theo chăm sóc chồng, mình em bơ vơ ở quê nên rảnh rỗi). Thế là tự nhiên một ý nghĩ chợt lóe lên. "Đm sao mình ngu thế nhỉ, mua vé máy bay vào Sài Gòn thăm bố mẹ để lấy cớ làm quen mấy em tiếp viên khác là xong chứ việc gì phải xoắn!".

Nghĩ là làm, từ khi "thông minh" đột xuất nghĩ ra được kế hoạch, ngay cuối tuần đấy em bay vào Sài Gòn và "tán tỉnh" các em tiếp viên. Cuối cùng em cũng xin được số của một em trông cũng ổn, nhưng mà hơi già, sinh những năm 80 đời cuối rồi, em không "lái" được nên chỉ nhắn tin bóng gió nhờ vả vụ kia thôi.

Mà đời nó trớ trêu các bác ạ, đang rảnh rang nhắn tin chị chị em em với mẹ kia thì mẹ kia lại quay ra gạ gẫm em. Xong em cũng dại dột, toàn lấy tiền nhà ra thứ Sáu bay vào sáng thứ Hai bay ra cùng chuyến của ả ta để giết thời gian trong lúc chờ tìm được thông tin của em kia. Rồi một ngày đẹp trời chị nhắn tin lúc 4 giờ sáng:

"Ngủ chưa cưng?"

"Em chưa, sao chị?"

"Chị có một tin vui và một tin buồn cho cưng đây, nhưng sợ nói ra cưng mất ngủ thôi."

"Giờ này còn ngủ gì nữa, nói đi, em thương."

"Thích nghe tin nào trước?"

"Buồn trước đi."

"Tin buồn là... mà nói ra cưng không được giận chị đâu nhá."

"Okay."

"Chị tìm được người cưng cần tìm lâu lắm rồi, nhưng chưa tiện cho cưng thông tin của người ta thôi."

"Hả?"

"Không biết đọc tiếng Việt à?"

"Sao chị làm thế?"

"Thế cưng tìm được người ta rồi chị nói chuyện với ai?"

"Muốn nghe tin vui không?"

"Có!"

"Chị tìm được cô bé ấy cho cưng rồi =)))"

"Cho em info đi, please!"

"Mơ đi cưng, tiền trao cháo múc, cho chị cái gì đê rồi chị cho info, không thì next nhá."

"Chị muốn gì nào?"

"Tùy tâm."

"Tấm lòng em rộng mở lắm, nhưng không biết chị có thích không?"

"Ruột cưng toàn cứt chứ có cái gì mà thích."

"..."

"..."

"..."

"Thế chị muốn gì nào? Thích gì em cũng chiều, coi như cảm ơn và hậu tạ."

"Hứa với chị một điều thôi."

"Điều gì?"

"Nhắn tin với chị đến khi nào chị có chồng thì thôi."

"Thế thôi á?"

"Đơn giản quá à, khó hơn nhá."

"Đơn giản thôi, nhưng nhắn tin cho chị tốn calo lắm, em phải có hứng mới cầm cự được."

"Thế cưng muốn gì nữa ngoài info con bé kia?"

"Cho em thơm chị một cái nhá? Em chưa được thơm lơ máy bay bao giờ."

"Thơm chả có vị gì đâu, French kiss đê."

"Chơi luôn!"

Đoạn hội thoại trên là nguyên văn em vẫn lưu trên điện thoại, không thêm thắt gì nhé các bác. Đôi khi em chả hiểu nổi cái vòng xoay của cuộc đời nó như nào nữa, lúc cần thì một mảnh tình vắt vai cũng éo có, lúc có rồi thì tình lại dồn dập. Thôi thì "yêu vợ, thương vợ, thêm vợ chứ không bao giờ bớt vợ" các cụ nói có bao giờ sai đâu.

Đoạn gặp gỡ và thông tin em xin được phép kể sơ lược trong review về những ngày đầu làm quen nhé các bác. Các cao nhân vào chỉ giáo cho em đê!

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Hung Mãnh Nông Phu
BÌNH LUẬN