Logo
Trang chủ
Chương 45

Chương 45

Đọc to

Các bác ạ, dạo này em hơi lâng lâng vì mấy thành tựu tình cảm, thêm nữa lại còn nghiện nhạc Hoa của Jay Chou với Châu Kiệt Luân nữa. Nên trước khi kể lại chuyện hôm qua của em, xin phép được "chế" tí ngôn tình cho nó bay bổng nhé. Thôi thôi, thỉnh thoảng chèn vào cho văn nó điệu đà thôi chứ khoản thơ phú em dốt đặc cán mai, không được rồi.

***

Cuộc sống này vốn dĩ đơn giản, tình cảm trai gái cũng vậy, sinh ra đã thế rồi. Nó vốn... đơn giản lắm, chẳng qua người ta cứ làm nó phức tạp lên, hoặc cố suy nghĩ cho nó có vẻ phức tạp, tự "nâng bi" mình thôi... và đặc biệt là em cũng toàn thế.

Một bài hát đơn giản sẽ dễ hiểu, dễ thấm hơn. Một món quà giản dị sẽ khiến người ta dễ thấy tấm lòng và sự chân thành hơn. Nhưng, con người thì tuyệt đối không được đơn giản. Người đơn giản là người làm cách mạng, cơm ăn ba bữa không cần thịt cá, độn ngô khoai sắn cho no bụng là được à? Đơn giản là quần áo quanh năm suốt tháng mặc mỗi một bộ sờn chỉ rách vai thủng đũng, thỉnh thoảng vắt lên đón tí nắng rồi vỗ đập mấy cái là sạch sẽ rồi lại mặc tiếp như phim kiếm hiệp Tàu à? Đơn giản là vô sản à? Nói thế chứ em làm người đơn giản được ngay, em cũng tưởng em đơn giản lắm cơ. Ai ngờ trong bữa rượu xã giao với bố của "gái" và đồng bọn, ông cụ phán một câu mà em "kết" luôn:

"THẰNG NÀY NHÌN TRẺ CON MÀ KHÁ PHẾT, KHÔNG VỪA ĐÂU"

Không rõ ý gì, em chưa có thời gian ngẫm, nhưng nói chung tính em thích nịnh, cứ khen là em sướng rồi.

...

Sau bữa cơm thân mật buổi trưa, em và "gái" chia tay gia đình để lên đường trở về chiến khu Hà Nội tiếp tục "làm cách mạng". Các cụ không biết có quyến luyến thật không, nhưng thằng em trai của "gái" thì có vẻ bịn rịn thật sự, quả này chắc có "cửa sau" thỉnh thoảng ra vào rồi.

Vừa khuất bóng cha mẹ, "gái" nói chuyện với em bằng giọng nghiêm trọng:

"Gái": Anh tấp vào lề đi.

Em: Hả?

"Gái": Em bảo dừng xe lại, tấp vào lề đi, đoạn trên không có người kìa.

Em răm rắp làm theo, trong đầu còn chưa hiểu chuyện gì thì...

#@%%&$%#@$...

$$##@#%!!$

Các bác tự đoán nhé.

Đi tiếp thôi...

...

Về đến Hà Nội, em đưa "gái" về nhà em nghỉ ngơi, em tranh thủ tạt qua công ty kiểm tra đột xuất xem "vắng chủ nhà gà có vọc niêu tôm" không.

Tối, em đưa "gái" đi ăn nhậu với vợ chồng con cái mấy ông anh nghiêm túc cho yên tâm, không bị "tà lưa" gì.

Sau khi ăn xong, chỉ còn lại em và "gái" cộng thêm vợ chồng ông anh vong niên lấy nhau ba năm chưa đẻ, chả biết có vấn đề gì không mà cứ bảo đang kế hoạch, không khéo lại đang "CEO" cho hãng túi xách YSL thì bỏ mợ. Hai anh em đang định "đẩy" các "con giời" đi mua sắm để rảnh rang đi "coi mông phịch nhau" với "mút chim" thì "gái" với bà chị đã thông đồng nhau kéo hai đứa lang quân hộ tống đi... XEM CẢI LƯƠNG.

Đậu má, ông có vợ rồi nhất quyết không vào, ra cafe ngồi xem đá bóng, còn em thì trong lòng ngập tràn phẫn uất nhưng cũng cố lết theo vào ngồi với "gái", và cố gắng vận nội công cho ù tai để đỡ nghe thấy gì. Ngồi được 5 phút, "gái" mới nói:

"Gái": Yêu đi xem đá bóng với anh T đi.

Em: Thôi, bóng banh tuần nào chả có, cải lương chắc chỉ duy nhất lần này thôi.

"Gái": Thôi không sao, người ta ngồi xem với chị K là được rồi, lần sau có dịp phải đưa đi nữa chứ, không chỉ một lần đâu, yên tâm.

Em: ...

"Gái": Đi đi.

Em: Ứ.

"Gái": Cứ ra ngoài xem bóng đá đi, bao giờ về người ta gọi.

Em: Không sao chứ?

"Gái": Ừm.

Em: Không dỗi, không "trap" chứ?

"Gái": Yep.

Em: Yêu thế.

Nói xong em thơm "gái" một cái rồi té luôn, không "gái" đổi ý thì nhọc.

...

Hết hiệp, em mò vào.

"Gái": Ơ sao đã vào rồi?

Em: Đang giải lao, vào kiểm tra xem ngủ gật chưa. Hì.

"Gái": Thôi ra xem bóng đi, ở đây phá đám người ta.

Trước khi lại té, em lại thơm cái nữa, cho nàng biết là dù như nào, em vẫn quan tâm và săn sóc "gái". Chỉ là em bị đuổi ra thôi, không là em cũng ngồi xem cải lương với "gái" đấy nhé.

Lúc chia tay với vợ chồng ông anh, bà chị vui vẻ đùa:

Anh T chơi với thằng này chục năm, chị cũng chơi với nó từ ngày anh chị lấy nhau, những ba năm rồi đấy mà chưa thấy nó chiều ai như cô đâu, sướng nhé. Kèm theo câu nói đấy là một cái nháy mắt đầy ẩn ý. Lúc chỉ còn hai đứa, "gái" hỏi:

"Gái": Yêu làm xong bản tường trình chưa?

Em: Hả?

"Gái": Cái list người yêu cũ để người ta xem có quen cô nào không ấy.

Em: À ừ nhỉ, quên mất. Dạo này não cá lắm.

"Gái": ...

Em: Để lúc nào rảnh rỗi chay tịnh người ta ngồi nhớ đã, ai mà nhớ được cả đống như thế.

"Gái": Nhiều thế cơ à?

Em: Không nhiều lắm... Cơ mà trông mặt giai của c giống người ngồi nhớ nhung, tương tư về những người yêu cũ lắm à?

"Gái": Nỏ mồm lắm. Tạm tha, nhưng vụ này chưa xong đâu.

Em: ...

...

Còn một số chuyện nữa em không tiện kể, nói chung là đêm qua chúng mình là một gia đình.

Ngoài một số ưu khuyết điểm như các bác đã biết, em còn phát hiện "gái" có một điểm cực kỳ đáng yêu nữa, đấy là có gì lạ đều khai báo thành khẩn, nhưng tuyệt đối không tò mò điện thoại và Facebook, mail của em bao giờ. May mà em tạm thời cũng đang đóng cửa "xí nghiệp rau" nên cũng không có gì đáng lo lắm.

...

Sáng nay, 4h đã phải dậy thổi cơm cho lợn gà ăn rồi đưa "gái" ra sân bay. Trước khi tạm biệt, một nụ hôn nóng bỏng và nồng cháy đã trao nhau bởi hai hơi thở thơm mát nhé, đánh răng rồi, không có gì cho các bác hóng đâu =)))

Vậy nhé - Khắc Việt

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Tán Gái Ở Nhà
BÌNH LUẬN