Hà Nội, ngày 9/11/2015
Ngay lúc này, em đang ngồi gõ cho các thím đây, trời đã hửng nắng rồi, tâm trạng em cũng vui vẻ hơn rất nhiều để tâm sự với các thím về mấy ngày vừa qua. Các thím cố gắng thứ lỗi cho sự chậm trễ này của em và tiếp tục ủng hộ nhé!
...
6h30 sáng...
Chiếc máy bay mang theo bao hoài niệm và tâm trạng ngổn ngang đã "vác" em vượt qua hơn 2 ngàn cây số để trở lại Hà Nội một cách an toàn. Xa Hà Nội mấy hôm mà nhớ quá chừng, cơ mà trời Hà Nội chắc mừng quá nên khóc vì được gặp lại em thì phải, ướt át thế này dễ "toang" lắm.
Vẫy vội chiếc taxi, em và hành lý nhẹ nhàng và chậm chạp luồn lách trên con đường trở về phố thị. Eureka, lại tắc đường rồi! Tắc đường Hà Nội vui ghê, vui hơn Sài Gòn nhiều... thôi, xàm quá, bỏ qua nhé các thím...
Theo dự tính của em, về đến trường là hơn 7h, thế méo nào tắc đường làm em 8 rưỡi mới lóp ngóp đến lớp...
Thầy: A lại đi ăn sáng trong Nam mới về à?
Em: Yes sir.
Thầy: A ăn mặc kiểu gì thế kia?
Chả là, hôm nay em dậy ra sân bay, ngại thay đồ lằng nhằng, mặc luôn cái quần jogger vải thun mới tậu cộng thêm áo thun A&F họa tiết đầu thổ dân, khoác hờ cái áo cardigan để tôn dáng và thêm đôi tông hươu em mới đi được 2 lần bị lão thái gia "hack" mất đem vào trong Sài Gòn để đi trong nhà tắm bị em đòi lại.
Em: Nhà em hoàn cảnh lắm, đi ăn sáng chỉ ăn mặc thế này thôi thầy ạ.
Thầy: Nói thật là tôi chưa thấy ai "điệu" như anh đấy.
Em: "Điệu"?
Thầy: Dạ vâng, thưa anh.
Em: Thầy gato à? (Chắc lão ấy gato với "của quý" lùm lùm dưới háng em)
Học được tí thì chuông tan cmnr, đù, trời lúc này đang mưa to, đúng hôm có hứng học, không muốn về thì lại cứ phải về sớm, đành ra "nhà thổ" nơi em và "gái" có nụ hôn đầu set kèo cháo lòng với đồng "dâm" Voz mà anh bận, đành ngồi suy nghĩ về nhân tình thế thái vậy.
...
Thứ 6 tuần trước:
Em: Cuối tuần có lịch bay chưa yêu?
Gái: Chưa biết được yêu ạ.
Em: Người ta vừa vào SG rồi nè.
Gái: Sao không báo người ta trước?
Em: Hứng lên thì đi thôi, vào kiểm tra xem cô có đang làm gì khuất tất không.
Gái: May thế, người ta vừa đáp về HN rồi, hehe.
Em: A đù. Hôm nay người ta vào thưa chuyện với bố mẹ đây.
Gái: Thế người ta phải qua không?
Em: Nếu rảnh thì qua làm bữa cơm thân mật, không thì để thưa chuyện trước, set lịch sau. Anh cũng bận chút việc với "tổng" ý mà.
Gái: Yep. Chúc may mắn.
Em: May mắn?
Gái: Khả năng lớn là bố mẹ sẽ shock đấy.
Em: Anh đã chuẩn bị sẵn tinh thần cho mọi tình huống rồi.
Gái: Dạo này anh em ngọt sớt thế?
Em: Quen mồm rồi, không ngại mồm nữa rồi.
Gái: Nhỡ bố mẹ không đồng ý, cấm đoán các kiểu?
Em: Anh lo được, đừng lo.
Gái: Có gì báo người ta nhé. Mà chịu khó ăn uống hẳn hoi nhé, dạo này hơi gầy đấy.
Em: Yep. Mà tối nay có lịch đi đâu không?
Gái: Không yêu ạ. Tí đi ăn xong về ngủ thôi, 4h mai phải trực rồi.
Em: Yep.
...
Thứ 7
Tối về nhà, em định mở miệng thưa chuyện với bố mẹ mà tự nhiên "xìu" mất, thôi để ngày mai.
Sáng thứ 7, công việc cuốn em đi mất, họp bàn với "tổng" xong hẹn hò với cậu em đang đi nghĩa vụ trong này. Khổ thân thằng bé, học xong lớp 12 không có nguyện vọng gì ngoài được làm "cớm" đứng đường, lại phải "vác xác" vào trong này đi canh tù rồi đợi cử đi học, thấy anh vào mừng rơi nước mắt, trốn trại ra hẹn hò.
...
Chủ nhật:
Em: Mai con về HN sớm.
Bố: Dạo này công việc thế nào?
Em: Vẫn ổn, con bây giờ chả có thời gian đi chơi nữa.
Mẹ: Mà anh đi làm rồi, không thấy mua gì cho bố mẹ thế?
Em: Mẹ thích gì để con tặng?
Mẹ: Tùy tâm.
Em: Sữa chua nhé.
Bố: Mua thuốc cho bố nhé, bố không ăn vặt.
Mẹ: Thế vào đây công tác thôi hay có chuyện gì nữa?
Em: Thật ra con có chuyện này muốn thưa với bố mẹ.
Mẹ: Lại xin tiền à?
Em: ...
Bố: Bao nhiêu?
Em: ...
Mẹ: Thế làm sao?
Em: Con xác định rồi.
Bố: Xác định gì?
Em: Con xác định lâu dài và sâu sắc với bạn gái của con rồi.
Mẹ: Vẫn con tiếp viên à?
Em: Mẹ hiểu con thế?
Bố: Hình như nó hơn mày mấy tuổi mà?
Em: Có 9 tháng 10 ngày mà.
Mẹ: Nó người ở đâu?
Em: ABCXYZ
Mẹ: 2 đứa làm gì chưa?
Em: Mẹ cứ làm như con trăng hoa lắm không bằng ý.
Mẹ: Lâu chưa?
Em: Khoảng 1 tháng.
Bố: Nhanh thế? Mày trẻ con thế này mà nó cũng yêu à?
Em: Con lớn rồi nhá!
Mẹ: Hôm nào dẫn nó về đây tao xem xét thế nào đã.
Em: Mẹ lại dọa cho con nhà người ta chạy mất dép là con "cạch" mẹ luôn.
Mẹ: A thằng này giỏi, mày thử "cạch" đi xem sống được mấy ngày???
Em: ...
Bố: Nghĩ kỹ đi đã rồi hẵng quyết định. Bao giờ cảm thấy chắc chắn thì cả nhà gặp nhau rồi mới có ý kiến quyết định được.
Em: Vậy bây giờ con qua lại tìm hiểu vô tư đúng không?
Mẹ: Đừng có đứa vác bụng bầu đến bắt tao với bố mày nhận cháu là được.
Em: Mẹ "đầu tư" cho con "giải trí" bên ngoài không để lại hậu quả cho chắc đi.
Mẹ: Biến đi ngủ đi, mai còn dậy sớm.
Em: Gút nai papa, mama hehe.
...
Em: Gái ơi...
Gái: Dạ?
Em: Ngoan thế.hihi
Gái: Ấn nhầm đấy.
Em: Hừm, à mà thôi, đang vui không chấp. Có tin mừng nhé.
Gái: "Hót" đi yêu.
Em: Bố mẹ chưa đồng ý, nhưng cũng không ngăn cản, hẹn khi nào rảnh thì gặp rồi nhé.
Gái: Yep. Nhưng chắc phải hết tháng này, tháng này lịch người ta thất thường lắm.
Em: Yep. Anh đợi được mà.hehe
Gái: Yep.
Em: Ngủ đi, mai người ta về HN, rảnh thì gặp sau.
Gái: G9 yêu.
...
Em đang hí hửng, tận hưởng niềm vui chiến thắng thì có tin nhắn, một số điện thoại vừa lạ vừa quen nhưng không lưu trong danh bạ gửi đến:
"Khỏe không, "lỗ"?"
Chap sau sẽ có đôi chút gay cấn nhé, giờ em đi họp xong "type" ngoại truyện nhé!
Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Tuyệt Đối Vận Mệnh Trò Chơi