Logo
Trang chủ
Chương 51

Chương 51

Đọc to

Tèo teo téo tèo...

...Đôi khi cuộc đời này như một trận chiến

Và tôi nghĩ mình sắp phát điên mất thôi

Khi tất cả những gì quanh tôi đều chìm trong bóng tối...

Đang mơ màng ngủ thì có điện thoại...

Tôi: Alo.

Mai gặp nhau chút nhé?

Tôi: Không được không?

Ngày xưa anh đâu có kiêu kỳ như vậy?

Tôi: Giờ thì anh đã không còn dễ dãi như xưa rồi.

Em có việc muốn nói, và có thứ cần đưa cho anh, vậy thôi.

Tôi: Lúc nào rảnh đưa là được mà, đâu cần hẹn hò.

Trưa mai lúc nào rảnh gặp. Vậy nhé. *Tút...*

Ơ cái đệch, đúng là cái thói đời, lúc máu me thì gái éo có để mà đụ khoét, lúc rửa tay gác kiếm, chôn BCS đi để quy ẩn giang hồ thì thiên hạ loạn lạc, lại phải đào lên dùng tiếp, số khổ vồn.

...

Sáng hôm sau (thứ 5) tôi dậy sớm với một tâm trạng khá là mông lung, trời rét thật rồi, khoác tạm cái áo, trang điểm kỹ càng rồi đi học, đỵt, lại tắc đường, éo đi học nữa, vòng ra công ty ngồi suy nghĩ về nước Mỹ luôn, học hành gì giờ này nữa.

Đang ngồi xin ý kiến tư vấn tại chỗ, thì ex lại nhắn tin nhắc về cái hẹn. Ờ, thôi, mình thân con trai, sợ cái éo gì, chả nhẽ nó định hiếp dâm mình mà phải chống cự chắc. Đi thì đi, cùng lắm lại phải có lỗi với gái thêm một lần rồi thôi thôi mà.

...

Ra quán cafe ngồi rồi nhắn tin địa chỉ cho nó, ngồi nhâm nhi ly cafe và điếu thuốc cho thêm phần sảng khoái, 15 phút sau ex xuất hiện với một hình ảnh không thể tư bản hơn: áo hai dây khoác măng tô, quần skinny chun và giày búp bê. Cái đệch gì thế này, định hϊếp da^ʍ thị giác à?

Ex: Anh khỏe chứ?

Tôi: Cảm ơn, anh yếu lắm.

Ex: Nơi lừa tình mới à?

Tôi: Có lẽ vậy.

Ex: Anh còn nhớ cái này không?

Tôi: Nhớ, và đang không hiểu sao nó lại xuất hiện ở đây.

Chả là, ex đem chiếc nhẫn đôi của tôi đã vứt đi khi chia tay 3 năm trước đặt trước mặt tôi. Quả thật là mình không ngờ nó vẫn còn tồn tại trên đời này.

Sau đó, ex lôi ra chiếc nhẫn mà cũng hôm chia tay ấy, tôi có hỏi đâu rồi thì ex nói đã vứt đi...

Tôi: Anh tưởng em vứt rồi.

Ex: Vứt ở nơi vẫn tìm thấy.

Tôi: Tuyệt vời.

Ex: Bao lâu rồi nhỉ?

Tôi: Gần 3 năm.

Ex: Anh khác quá.

Tôi: Anh vẫn vậy, em cũng vẫn thế, nhưng chúng mình thì khác.

Ex:...

Tôi: Vậy là xong việc rồi đúng không?

Ex: Không còn gì để nói nữa sao?

Tôi: Mọi chuyện đã không còn gì kể từ ngày hôm ấy rồi. Anh nghĩ là anh vẫn xứng làm quân tử khi không unfriend em trên FB, không kêu ca than vãn hay public bất cứ stt gì về ngày ấy.

Ex: Em về hẳn rồi...

Tôi: Đấy là việc của em. Và, anh không quan tâm.

Ex: Nghe mẹ nói anh mới có người yêu?

Tôi: Yep. Và, em không cần quan tâm chuyện của anh nữa, được chứ?

Ex: ...

Tôi: ...

Hai đứa ngồi lặng nhìn nhau và trầm ngâm trong dòng suy nghĩ của riêng mình trong vài phút...

Ex: Chúng mình lại là bạn, hoặc một mối quan hệ như những người bạn bình thường được chứ?

Tôi: Nếu chỉ vậy thì ok, nhưng anh không nghĩ em sẽ dừng lại ở đây đâu.

Ex: Tại sao anh nghĩ vậy?

Tôi: Em hiểu anh, anh cũng quá hiểu em mà, đâu cần phải nói nhiều...

...

Lại lặng đi đôi phút... Quả thực lúc ấy, tôi cũng trào dâng một cảm xúc kỳ lạ, bao nhiêu thời gian yêu nhau mặn nồng, bao kỷ niệm đẹp đẽ, bao đêm ân ái bên nhau, bao nhiêu tiền mua BCS, thuốc tránh thai, màng film,... không nhớ được nhưng vẫn hiển hiện rất rõ trong đầu tôi...

Ex: Trưa rồi, mình đi ăn đi?

Tôi: Đi ăn?

Ex: Yep. Có những nơi em quen đến cùng anh rồi, giờ không muốn quay lại đó một mình.

Tôi: Anh có cần phải nói rõ quan điểm của anh cho em hiểu một cách sâu sắc hay không?

Ex: Nhưng mình lại là bạn bè mà, giờ ăn trưa rồi, chả nhẽ anh không ăn à?

Tôi: ...

...

Và, tôi lại mắc mưu nó, đành phải lái xe đưa nó đến nơi tôi và ex chia tay một bữa ăn bình dị, tĩnh lặng trong không khí vui tươi của các bàn xung quanh...

...

Tôi: Gái ơi...

Gái: Ơi zai...

Tôi: Gái đang làm gì đấy?

Gái: Người ta đang trực thôi.

Tôi: Anh thấy mệt mỏi gái ạ.

Gái: Lại ốm à?

Tôi: Không. Một vài chuyện khó chịu, một vài chuyện phải suy nghĩ thôi.

Gái: Nói người ta nghe coi.

Tôi: Chả biết nói thế nào, việc này hơi tế nhị và thầm kín...

Gái: Vậy khi nào muốn nói, hãy PM cho mình theo số điện thoại này để được tư vấn nhé.

Tôi: Yep. Mai bay an toàn, về rồi gặp nhé. Anh sẽ giữ tâm tư này đợi yêu về...

Gái: ÈO, không thích người đàn ông suy tư đâu.

Tôi: Anh sẽ cố vui. Vậy nhé...

Gái: Yep.

Đúng là, mọi việc đơn giản toàn trở nên rắc rối vì con người...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Đô Thị Cổ Tiên Y
BÌNH LUẬN