Logo
Trang chủ
Chương 70

Chương 70

Đọc to

Chào anh em, lâu ngày xa cách, các bác có nhớ em không? Còn em thì thú thật là chẳng nhớ nhung gì các bác đâu nhá!

Từ chương cuối cùng đến giờ, em khác xưa nhiều rồi. Hết cái thời lông bông, suy nghĩ vẩn vơ về sự đời rồi... giờ là thời kỳ "ăn cơm nhà nước", trăn trở lớn nhất là tối nay ăn gì, nghĩ nát óc!

Lâu không gõ phím, chắc văn chương lại lủng củng như hạch rồi, thôi thì nghĩ gì viết nấy, nhớ cái gì gõ cái đấy nhé.

***

Bốp... Bốp...

Chả hiểu em gái nào "hóng hớt" được tin tức về scandal của em và người yêu cũ ở đâu, chưa kịp mở miệng đã ăn ngay hai cái tát. Em đơ người ra vài giây, cố nặn ra vẻ mặt ngơ ngác để tranh thủ nghĩ xem giải quyết thế nào đây. Cơ mà thời gian gấp quá, không kịp tính toán gì, thôi thì đành dốc hết sở trường ra chơi trò "cân não" với em nó vậy.

Em: "Sướng tay chưa?"

Gái: "Tại sao?"

Em: "Tao hỏi mày tát đủ chưa? Chưa đủ tao cho mày tát tiếp."

Gái: "Anh..."

Em: "Lần cuối cùng. ĐỦ CHƯA???" (Em gằn giọng)

Gái: "... "

Em: "Muốn nghe đầu đuôi câu chuyện không?"

Gái: "Em... xin lỗi..."

Em: "Tao không định giải thích, nhưng tao không làm gì sai cả, vĩnh viễn không bao giờ sai, đặc biệt là chuyện này. Tao định nói cho mày hiểu, nhưng giờ thì không bao giờ mày hiểu được nữa."

Gái: "Em xin lỗi. Em mất kiềm chế. Anh đau không?"

Em: "Thôi, lúc nào bình tĩnh thì nói chuyện. Tao về đây..."

Gái: "Anh..." (Vừa nói em nó vừa ôm chặt em)

Em lạnh lùng gạt tay em nó ra và đi về, cũng tốn kha khá sức lực mới gạt được tay em nó ra, cũng có chút không nỡ... nhưng "đạn đã lên nòng, cung đã giương tên", giờ mà xìu thì em thua, đã làm là làm cho trót. Em quyết tâm vùng ra và... đi "kiếm của lạ"

Đùa chút thôi, em cũng bất ngờ khi em nó tát em. Đã đành là đàn bà khi điên lên thì thiếu kiềm chế chả khác gì anh em mình, cơ mà cay cú vãi cả ra, về nhà quyết tâm không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn, Zalo, Facebook, iMessage các kiểu cố tình để online cho em nó thấy, đã xem các kiểu nhưng éo thèm rep... tất cả chỉ để "diễn trò" cho em nó biết là em bị tổn thương một cách ghê gớm và sâu sắc.

...

Sau hôm đó, em trốn vào Sài Gòn cả tuần trời, vẫn xem story, status như bình thường, đôi ba cái check-in, comment như đúng rồi với bạn bè... tuyệt nhiên không liên lạc, không nhắc gì tới em nó... "Thiếu em, anh chắc không sống nổi đâu", nhưng còn lâu mới chết nhé.

...

 

 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Voz: Điều tuyệt vời nhất của chúng ta: Chúng ta - Thanh xuân
BÌNH LUẬN