Trước khi bắt đầu, mình xin phép có đôi lời với mọi người. Đầu tiên là về vấn đề viết lách, vì đây là chuyện kể chứ không phải truyện hay tiểu thuyết gì, nên việc mình viết chưa hay là điều hiển nhiên. Mong mọi người góp ý để mình tiến bộ hơn. Thứ hai là về tính xác thực của câu chuyện, mình xin phép không bàn đến vì mỗi người có một quan điểm riêng. Tin hay không tùy mọi người, dù sao cũng chẳng thiệt hại gì cho cả mình và các bạn. Cuối cùng, mình mong những ai đọc chuyện của mình, nếu thấy hay thì ủng hộ hoặc góp ý. Mình rất cảm kích về điều đó. Còn những ai cảm thấy mình "chém gió" hay gì đó tương tự thì có thể dừng đọc, không cần bình luận làm gì, mình không ép. Vậy nhé, chúc mọi người buổi tối vui vẻ. Mình xin phép được tiếp tục...
---
Hai tuần đầu tiên trôi qua khá yên bình đối với mình và chị. Vì chị là con gái nên mình khá ngại giao tiếp, cộng thêm cái tính nhát gái nữa, thành ra suốt ngày mình chỉ có ăn, học và chơi game một mình... T_T!
Chị thì khác, những lúc không ở phòng thì thôi, còn nếu có thì:
- T ơi, qua ăn cơm với chị nè! - Chị gọi vọng sang.
- Dạ, được rồi chị! - Mình từ chối.
Và một lần khác:
- T ơi, có lấy đá không, chị còn dư nè!
Và một lần khác nữa:
- T ơi, ra đây ngồi chơi nè!
...
Những lần đó mình đều từ chối, vì chẳng có lúc nào chị ở một mình, toàn vài ba người trở lên. Mà mình không quen những người đó, nên từ chối là cách tốt nhất đối với mình.
Nhưng "tránh trời không khỏi nắng," hôm ấy là tối thứ Sáu, mình đang mải nghe nhạc thì bên ngoài có tiếng gõ cửa: "Cạch... cạch..."
- Anh T ới ơi!
Nghe tiếng gọi, mình tiến đến mở cửa. Trước mặt mình lúc đó là một con bé da ngăm ngăm, tóc đuôi gà, đang nhìn mình với hai con mắt to chà bá như mắt bò. Thấy vậy, mình lên tiếng:
- Bạn là...?
- Chị Đ ơi, anh T "hiện nguyên hình" rồi nè! - Nhỏ nhí nhảnh.
- Cái gì mà "nguyên hình" chứ...! - Mình gãi đầu cười trừ.
- Vậy hả, lôi hắn ra, đừng cho hắn có cớ chuồn, trốn tui riết mà! - Chị vừa nói vừa dắt chiếc xe đạp cũ ra ngoài.
Sau một hồi năn nỉ các kiểu, cuối cùng mình bị chị lôi đi ăn cháo vịt với hai người nữa, một người là em gái, người còn lại là chị K.
Chị với chị K đi trước, còn mình chở nhỏ em gái theo sau. Đi được một đoạn thì nhỏ lên tiếng:
- Anh học năm nhất hả? - Nhỏ ghé đầu từ phía sau hỏi.
- Ừ, chị Đ không nói với bạn hả? - Mình gật đầu.
- Cũng có, mà em cũng học năm nhất nè! - Nhỏ trả lời.
- Uh!
- Lúc đầu em tưởng anh học năm hai chứ, thấy anh cao quá chừng! - Nhỏ vừa cười vừa nói thêm.
- Cũng không cao lắm đâu, tại bạn nhìn vậy thôi!
- Gì chứ, anh vậy là cao rồi đó. Mà em nghe chị Đ nói anh trầm tính lắm, mấy lần chị Đ rủ đi chơi mà anh không có đi!
- Ừ, mình không thích lắm, với lại lười! - Mình "chém".
- Hihi, đi chơi mà cũng lười được, hết nói với anh luôn!
- ...!