Logo
Trang chủ
Chương 34

Chương 34

Đọc to

Những ngày cận Tết...

- T ơi, dậy ăn cơm nè! – Tiếng chị K vọng ra từ bếp.
- Em dậy liền!

Vệ sinh cá nhân xong, mình ra với bộ mặt tươi tỉnh sau những ngày thi mệt mỏi. Một bữa ăn thịnh soạn do chính tay chị K làm: thịt kho, canh chua cá, trứng và ly sữa đá. Con gái có khác, rất chu đáo.

- Ngon không? – Chị K cười hỏi.
- Ừm, không ngon lắm! – Mình ngoác mồm đáp trong khi vẫn ăn liên tục.
- Chê thì không được ăn nữa! – Chị bĩu môi chặn đũa của mình.
- Hề hề, biết rồi còn hỏi! – Mình cười, gắp miếng trứng.
- Thì con gái ai cũng thích khen mà!
- Ừ thì tuyệt vời! – Mình giơ ngón tay cái.

Chị cười tươi mãn nguyện. Bữa ăn kết thúc trong niềm vui...

Hôm trước ngày mình về quê ăn Tết, mình và chị K đã có một ngày thật vui vẻ. Mình cùng chị đi chơi nhiều nơi như Bạch Đằng, các quán ăn, phố đi bộ Nguyễn Huệ,...

Và vì mình đã dọn ra ở cùng chị nên chuyện đó cũng không thể tránh khỏi...

Đêm hôm ấy...

- Em ăn Tết lâu không? – Chị ôm mình thủ thỉ.
- Hết Tết là em lên liền mà! – Mình nựng má chị.
- Ừm, hihi!
- Chị nhớ em hả? – Mình trêu.
- Ai thèm nhớ em chứ! – Chị xoay người ra.
- Thật không? Vậy em ăn Tết rồi ở nhà luôn, không lên nữa! – Mình đáp.
- Em dám!
- Sao không! – Mình cười chọc lét chị.
- Đừng mà... hihi! – Chị cười khúc khích, rúc vào chăn.

Mình cũng chui vào chăn. Trong bóng tối, các phòng trọ bên cạnh đã tắt đèn, căn phòng tĩnh lặng, chỉ còn nhịp thở đều đều của chị K. Mình đưa tay đến gần hơi thở của chị... cánh mũi thon, đôi má phúng phính, đôi môi mềm mại đang hé mở. Bàn tay bé nhỏ của chị nắm chặt tay mình, hơi run rẩy...

Mình nhích lại gần hơn, hơi thở cả hai thật gần, mùi bạc hà mát lạnh khiến mình ngây ngất... Lúc mình nhận ra, cả hai đã đắm chìm trong những nụ hôn nhẹ nhàng. Người chị run lên từng cơn, cảm nhận nhịp điệu của cả hai.

Không phải lần đầu bọn mình làm chuyện này nhưng chị K vẫn có chút ngại ngùng, bị động, mặc cho mình dẫn dắt... Bản năng con trai không cho phép mình dừng lại, đôi môi vẫn hôn chị cuồng nhiệt, bàn tay táy máy di chuyển khắp cơ thể chị, làn da mát rượi bị bàn tay nóng hổi của mình chiếm đoạt từng chút một...

Máu nóng trỗi dậy, mình tung chăn, lật người nằm lên trên. Thấy đôi mắt chị đã nhắm từ khi nào, chỉ còn nhịp thở dồn dập, mình bỗng muốn dừng lại để ngắm nhìn người con gái trước mặt.

Có lẽ không cảm nhận được cử động của mình, chị hé mắt nhìn, thấy mình cười, chị xấu hổ che mặt lại:

- Em làm gì vậy?
- Làm gì đâu, ngắm chị thôi mà! – Mình đáp.
- Đừng nhìn như vậy, chị ngại lắm!
- Nhìn suốt mà giờ còn ngại nữa à, chị đẹp em mới nhìn vậy thôi đấy!
- ... T này! – Chị bỗng nhìn mình nghiêm túc.
- Chị nói đi!
- Yêu chị không?

Ánh mắt chị trong đêm như xoáy sâu vào tâm khảm mình, tìm kiếm sự bất an mà có lẽ chị vẫn có và đợi chờ câu trả lời của mình...

"Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén", những ngày tháng gần gũi tuy không nhiều nhưng tình cảm mình dành cho chị cũng lớn dần. Chị chân thành, thật lòng và luôn quan tâm mình... những điều đó đã gợi cho mình cảm giác yêu thương. Vậy là quá đủ cho một câu trả lời.

- Ừm, em yêu chị! – Mình gật đầu, hơi nhỏ vì mình cũng ngại nói ra những lời này.

Chị nhìn mình rồi mỉm cười, kéo mình xuống và hôn nhẹ lên trán... mắt và môi... ngọn lửa chưa kịp tắt thì chị đã thổi bùng nó lên. Mình cứ thế hòa quyện theo tiết tấu của cả hai... đôi tay mình vui chơi khắp mọi nơi trên tấm thân ngọc ngà của chị.

Hơi thở nặng nề cùng âm thanh nỉ non yêu kiều phát ra từ chị làm mình say đắm. Và đêm ấy, là một đêm dài...

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: [Dịch] Luân Hồi Nhạc Viên
BÌNH LUẬN