Logo
Trang chủ
Chương 20: Cuốn theo chiều gió

Chương 20: Cuốn theo chiều gió

Đọc to

Vừa ngóc đầu lên nhìn thì... RẦMMMM, một chiếc van tông thẳng vào cánh cửa cuốn. Cánh cửa sập xuống, ánh sáng mặt trời chói loá, bụi văng mù mịt... cảnh tượng vô cùng lộn xộn, mình hoang mang và hoàn toàn mất định hướng về vị trí phe mình đang ẩn núp.

Bụi chưa kịp lắng xuống, tiếng xe phân khối lớn vang lên ầm ầm, tràn ngập khoảng không gian kín bít bùng của nhà kho. Bọn nó tràn hết vào rồi, vậy là kế hoạch cố thủ vòng ngoài của lão J đã thất bại, tất cả đã hoàn toàn bị chia cắt. Việc bây giờ chỉ còn cách cầu mong cho bọn nó không thấy mình và S, cầm cự đợi tiếp viện được lúc nào hay lúc đó.

Đoàng đoàng... hai tiếng súng chát chúa vang lên, khởi đầu cho một sự hỗn loạn mới trong cái tình cảnh vốn đã không có gì gọi là trật tự. Tiếng động cơ xe mô tô gầm rú, tiếng người la hét văng tục, giờ thêm cả tiếng súng tạo nên một mớ âm thanh chỉ chực chờ làm nổ tung cái đầu vốn đã vô cùng hoang mang và sợ hãi của mình.

Cố gắng trấn tĩnh lại để quan sát tình hình, J cùng L đang nấp sau một dàn máy móc cũ bên cánh trái, hai thằng đệ của J thì nấp dưới một cái hầm nhỏ, nơi người ta hay dùng để kiểm tra gầm xe hơi, nằm phía cánh phải. Hai nhóm tạo thành một thế gọng kìm, liên tục nổ súng với hi vọng đẩy lùi bọn mô tô ra khỏi nhà kho. Quả thật kế của lão J cũng ít nhiều hiệu quả, bọn chúng sau một lúc bất ngờ đã quây hết xe mô tô lại thành một vòng tròn rồi nhảy hết vào giữa và bắt đầu bắn trả.

Tình thế lúc này quả thật chả khác gì phim, mỗi lần tiếng súng vang lên là mình lại thót tim, tay cầm khẩu DE mà run bần bật. Trong đầu vô cùng hoang mang, nếu như mình tham chiến thì bọn nó sẽ biết vị trí của mình đang ẩn núp, mình sẽ thành mục tiêu cho bọn chúng xả đạn và nguy hiểm sẽ tăng lên bội phần cho bản thân mình và S. Đấu tranh dữ dội trong đầu, mình đi đến quyết định cố gắng kìm chế để chờ tiếp viện, gà mờ như mình tham gia vào chỉ trở thành gánh nặng cho team của J.

Tuy nhiên, mình tính đâu bằng trời tính, sau khi quyết định án binh bất động, mình lùi lại định che chắn cho S thì nghe một tràng đạn vang lên khô khốc. Bọn nó đã nhìn thấy mình lấp ló sau chiếc xe và một nhóm khoảng ba thằng đã xả hết lốc đạn về phía mình. Chát chát chát... keng keng keng... tiếng đạn va vào lớp kim loại của vỏ xe đinh tai nhức óc vang lên. Lúc đó bỗng nhiên mình bình tĩnh đến lạ thường, giật lùi lại xoay người định ôm lấy S thì...

Lớp vỏ kim loại của xe lâu ngày đã mục nát một phần, không chịu nổi sức công phá dữ dội của loạt đạn dã lủng lỗ chỗ ngay chỗ S đang ngồi... Em nhìn mình với ánh mắt ngấn lệ, em đang kìm nén nỗi đau hay em không cảm thấy đau? Từng giọt máu rỉ ra ngoài lớp áo mỏng manh của nàng, mình khựng lại, đầu óc trống rỗng, tim co thắt từng cơn, nỗi đau chậm chạp lan toả như dày xéo cái cơ thể vô dụng của mình, như muốn kéo mình ra khỏi giấc mộng kinh hoàng đang diễn ra.

Không không không.... KHÔNGGGGGGGGGGG. Mình gào lên, lao đến ôm lấy em, tiếng đạn vẫn tiếp tục vang lên nhưng mình không còn cảm thấy sợ hãi nữa rồi. Mình lay em, hỏi em đau ở đâu rồi kiểm tra khắp nơi xem em trúng đạn ở chỗ nào... Em yếu ớt nắm lấy bàn tay đang run rẩy của mình, ngước ánh mắt ướt đẫm lên khuôn mặt hoảng loạn của mình rồi em chợt... mỉm cười. Nụ cười ám ảnh nhất mà mình từng được chứng kiến trong đời. Em dùng hết sức nói từng hơi một, mình có cảm giác như em đang thở chứ không phải là nói nữa, ôi em bé bỏng đáng yêu của tôi...

Em nói trong nước mắt, chỉ vỏn vẹn được ba chữ "please take care..." rồi lịm đi. Mình lắp bắp trong miệng không thành lời, liên tục gọi tên em nhưng tất cả những gì hồi đáp lại chỉ là tiếng súng chát chúa. Bọn khốn nạn, mình cố gắng đặt em xuống nhẹ nhàng nhất có thể rồi gầm lên: LŨ KHỐN NẠN, BASTARDDDDDDD. Bọn nó giết em rồi, em chết thật rồi, mình không thể dùng cái thân thể vô dụng này bảo vệ được cho em thì chết đi cho rồi, sống làm gì cho thêm thổ thẹn. Tay cầm chặt lấy khẩu súng, mình hét lên át cả tiếng súng: DIEEEEEEEEEE, rồi cùng lúc đó đứng phắt dậy, hướng súng về bọn chúng bóp cò liên tục. Mình vừa hét vừa chạy hướng đến bọn nó, tay liên tục bóp cò, trong lòng quyết tâm giết hết lũ khốn nạn rồi sẽ cũng nằm lại đây với em, mình không thể để em ra đi một mình như thế được. Nước mắt tràn ra, không phải vì sợ hãi mà vì uất ức trước sự bất lực của mình, đây là lần thứ hai mình rơi nước mắt...

Mọi thứ diễn ra chỉ trong vòng vài giây nhưng cảm giác như một thế kỷ. Mình xông ra, lao đến quyết ăn thua đủ với bọn chúng. Tay cầm súng liên tục bóp cò, được một lúc rồi cũng hết đạn, mình quẳng súng, tay không xông đến lũ chó kia thì L lao ra, lôi mình vào chỗ núp của nó với lão J. Mình lúc đó không còn biết gì nữa rồi, lão J thì bận chống trả bọn kia, thằng L cố hết sức đè mình lại nhưng lúc đó cơ thể này dường như không phải của mình nữa. Mình lồng lộng lên như con thú hoang, đạp ngã thằng L, chụp lấy khẩu Shotgun của nó, đồng thời quơ lấy quả lựu đạn đang giắt bên mình của lão J, mình lại xông ra lần thứ hai.

Quá bất ngờ, lão J và thằng L không tài nào cản mình lại được, chỉ biết nhìn mình lao ra trước làn đạn của bọn kia. Việc gì tới cũng tới, mình trúng đạn, hai viên ghim thẳng vào bắp đùi trái của mình làm nó giật ngược hẳn về phía sau, mình té lộn nhào về phía trước tay vẫn liên tục bóp cò rồi lên đạn rồi lại bóp cò. Lăn mấy vòng, mình làm rơi khẩu Shotgun, đằng nào cũng chết, rút chốt quả lựu đạn, mình ném thẳng về phía vòng tròn bọn nó đang cố thủ rồi chờ đợi loạt đạn kết liễu của bọn nó.

Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, mình choáng tưởng chừng ngất đi. Một lúc sau thì mở mắt ra, cái đau thể xác dần dần xâm chiếm nhưng cũng chẳng là gì so với nỗi mất mát vừa xảy ra, mình ngồi dậy, quang cảnh xung quanh là xác bọn nó nằm la liệt, chẳng biết có thằng nào còn sống không, nhưng mình cũng mặc. Lết về phía một thằng nằm gần nhất, mình moi trong người nó ra một bao thuốc và diêm quẹt, châm lửa rít một hơi. Lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng mình hút thuốc...

Tiếng còi hụ, tiếng chó sủa, tiếng cảnh sát vang lên khắp nơi. Mình bật cười man dại, tiếp tục nhắm mắt thưởng thức điếu thuốc đầu tiên của cuộc đời...
 

Note: Ghi nhớ địa chỉ mới Vozer.io, cấp tài khoản VIP xóa quảng cáo tại đây. Đề xuất Tiên Hiệp: Ta Tại Quỷ Đêm Trảm Thần Ma
Quay lại truyện Casino ký sự
BÌNH LUẬN